KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 336

“Tảo Tảo muốn ra ngoài cung chơi”, Lưu Mạch mím môi cười, dễ dàng

đoán được tâm ý của muội muội, “thì phải đợi thêm một lúc nữa. Ca ca xử
lý xong chuyện này thì mới có thể ra ngoài được.” Không ngờ Lưu Sơ lại
lắc đầu nói, “Mẫu thân bảo muội phải trở về trước giờ Ngọ, muội không
chờ lâu thế được đâu.” Cô suy nghĩ một chút rồi nói, “Ca ca phái người đi
theo muội vậy, là hắn nhé.” Cô chỉ đúng vào Kim Nhật Đan.

Kim Nhật Đan dùng thuốc, quả nhiên cảm thấy cánh tay dịu hẳn nhưng

vẫn không cam lòng nghĩ rằng: Nếu không phải vừa rồi mình thu hồi lực
đạo, cứ liều mạng thì chưa biết ai hơn ai. Nhưng lúc này gã thực không ngờ
thiếu nữ kia lại chỉ đúng vào mình.

“Kim công tử!” Ra khỏi cửa cung, bước đi trên phố xá náo nhiệt của

thành Trường An nhưng gương mặt mỹ lệ của Lưu Sơ dần trầm xuống. Kim
Nhật Đan ở sau lưng cô quan sát, cảm thấy hơi hoảng hốt, rõ ràng là thiên
kim tiểu thư trong khuê phòng không hiểu thế sự, lúc này nhìn như tách biệt
khỏi phố xá ồn ào.

“Lúc nãy khi ta muốn đi vào”, Lưu Sơ quay đầu lại nhìn gã, ánh mắt

chợt lóe lên, “công tử đang nói với ca ca điều gì đó?”

Kim Nhật Đan khẽ giật mình nhưng chỉ một thoáng đã trấn tĩnh, “Cũng

không có gì, chỉ là Thái tử điện hạ nói năm gần đây...”

“Kim Nhật Đan”, Lưu Sơ ngắm nghía sợi dây lưng, không nhìn qua gã,

giọng dần gay gắt, “Nếu ta không nghe được chút gì thì sao lại gọi ngươi?”

Vì chuyện này mới gọi gã ra sao? Kim Nhật Đan nghĩ vậy nên cũng

nghiêm mặt, “Tiểu thư đã biết vậy thì ta cũng không giấu. Trên đường Thái
tử điện hạ trở về bị người tập kích, tuy chưa bị thương nhưng thích khách

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.