KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 376

A Kiều nhấp thử một ngụm. Sau khi nàng và Tang Hoằng Dương đưa kỹ

thuật chế trà vào kinh doanh thì chỉ trong vài năm, trà sao thủ công đã thế
chỗ của loại trà trước đây trên khắp đất nước Đại Hán. Loại trà chưởng quỹ
lấy ra chiêu đãi bọn họ đã là cực phẩm trong dân gian. Tuy đối với A Kiều
thì vẫn chưa là gì cả nhưng loại thường uống ở nhà thuở nhỏ thì cũng chỉ
như vậy mà thôi. A Kiều thầm thở dài một tiếng, tự biết bản thân đã quen
với cuộc sống xa hoa lãng phí trong hoàng cung nên ngày càng xa cách
cuộc sống trước đây.

Cua ở sông Phần có chút khác với cua của những nhánh sông con còn lại

của sông mẹ Trường Giang, thân hình to hơn nhưng chân lại bé hơn, một
giỏ chứa được khoảng chừng trăm con. Lúc này đang là cuối tháng Tám
theo lịch thời Hán, cua có mùi vị ngon nhất. A Kiều chọn lấy ba, bốn mươi
con cua cái còn thả hết cua đực. Nàng mượn phòng bếp của nhà trọ, bóc bỏ
mai, chân càng và yếm cua, dùng lửa mạnh nướng chín rồi sắp lên khay.

Các đầu bếp trợn mắt há mồm quan sát, không một ai biết là có thể ăn

cua theo cách này. Lưu Sơ đứng bên xem, thấy cua vừa chín tới mùi thơm
nức mũi thì không nhịn được đã định ăn vụng một con nhưng nhìn khay cua
thì lại không biết ăn như thế nào, đành ngước lên nhìn A Kiều vẻ chờ đợi. A
Kiều bật cười, nói, “Thì cứ chấm vào mà ăn thôi.” Nàng lấy gừng, hành và
dấm pha với nước dùng, bóc vỏ cua làm mẫu, chấm vào nước chấm rồi đút
cho Lưu Sơ.

Lưu Sơ ăn thử, cảm thấy miếng thịt cua trong miệng vô cùng non mềm

thì cực kỳ thích thú, thốt lên khen, “Ngon quá!”

“Phu nhân”, Dương Đắc Ý phụng lệnh Lưu Triệt tới tìm A Kiều, thấy hai

mẹ con nàng đang ăn cua trong bếp thì vội giục, “Chủ nhân đợi lâu rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.