KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 394

Nàng tiện tay chọn lấy một bộ y phục màu xanh biếc, lại nhờ Cố tam

nương búi tóc theo kiểu thường thấy của phụ nữ nhà nông. Lúc quay người
lại, ngay cả Cố tam nương cũng tấm tắc, rõ ràng nàng chỉ mặc y phục bình
thường, trên tay không đeo trang sức nhưng từ chân mày khóe mắt vẫn toát
lên khí chất thanh tao, cao quý hơn những người chung quanh. A Kiều rất
hài lòng, chỉ mấy bộ y phục nữa mà bảo, “Các ngươi hãy chọn lấy vài bộ đi.
Chúng ta đang ở Lâm Phần thì sống theo nếp ở Lâm Phần, không được đem
tập quán của kinh thành tới đây.”

Ngoài tỷ muội Thượng Quan thì mọi người còn lại đều xuất thân từ nhà

bình thường, biết tính chủ nhân, nghĩ tới bệ hạ thuận mắt với dáng vẻ của
Trần nương nương hiện giờ, vẫn luôn sủng ái nương nương nên chắc sẽ
không nói gì. Vì vậy ai nấy đều tự chọn đồ cho mình, có cảm giác thích thú
như khi còn bé giấu cha mẹ làm chuyện xấu, nên len lén che miệng cười.
Trong một ngày buôn may bán đắt như vậy, Cố tam nương cực kỳ vui vẻ,
nhìn A Kiều mặc y phục bình thường đã không còn cảm giác xa cách không
thể với tới, mà ngược lại, cảm thấy có chút gần gũi, thân thiện hỏi, “Phu
nhân họ gì?”

A Kiều nhíu mày: “Phu quân ta họ Long.”

“Long phu nhân”, Cố tam nương cũng không thấy gì khác thường, mỉm

cười,hỏi tiếp: “Người định ở lại Lâm Phần lâu hay sao?”

“Cũng không phải.” A Kiều lắc đầu, “Ta theo phu quân ra ngoài, thân thể

suy nhược nên phải lưu lại đây tĩnh dưỡng, đợi phu quân trở lại thì cùng
nhau về kinh.”

“Vậy thì thật đáng tiếc.” Cố tam nương ra vẻ đồng tình, “Long phu nhân

đẹp như vậy, phu quân lại không vì người bị bệnh…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.