KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 396

xá?”

A Kiều thản nhiên nói, “Ai bảo rằng tổ tiên luôn luôn nói đúng. Tỷ như

hàng ngày ăn cơm vẫn có thể bị nghẹn, chẳng lẽ lại không được ăn nữa hay
sao?” Thượng Quan Vân cứng họng, không nói được gì.

Theo lệnh của A Kiều, nếu muốn ra ngoài thì phải ăn mặc y phục bình

thường, không để cho người ngoài nhận ra sự khác biệt của bọn họ. Thượng
Quan Vân mặc y phục bình dân thì cảm thấy khó chịu nên chỉ theo A Kiều
ra ngoài một lần rồi liền cáo bệnh, tình nguyện nằm lì trong phòng không
chịu đi đâu.

“Nơi đây chính là chợ Đông nổi danh nhất thành Lâm Phần, tất nhiên là

không phồn hoa bằng thành Trường An nhưng cũng náo nhiệt lắm rồi.”
Thượng Quan Linh ngược lại đón nhận gian khổ một cách bình thản, bộ y
phục bó sát người càng thể hiện rõ vẻ mềm mại, dịu dàng. Cô mỉm cười
giới thiệu phong thổ thành Lâm Phần cho A Kiều.

“Thế này cũng không tồi”, A Kiều hào hứng, nhìn kỹ những món trang

sức trong chợ, nếu thấy vừa ý liền bảo những người đi theo xuất tiền ra mua
để làm quà tặng cho Lưu Mạch và Lưu Sơ, thậm chí còn chọn mua cho cả
những người hầu đi theo, nhưng nghĩ tới Lưu Triệt lại cau mày thở dài.
Hàng bán ở chợ thì trấn này chắc sẽ không thuận mắt bậc đế vương kia.
Nàng cũng tìm không ra vật gì phù hợp với y.

“Trả tiền đi”, nàng mỉm cười bảo, đang nhìn Thành Tục lấy tiền ra thì

chợt nghe thấy đằng sau có tiếng trêu chọc, “Vị tiểu nương tử này trông
đúng là cực kỳ xinh đẹp. Hãy theo ta về nhà, bảo đảm cho nàng được ăn
ngon, mặc đẹp.” Thượng Quan Linh luống cuống chân tay, lùi lại đến bên
cạnh nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.