KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 438

ngựa nổi điên. Chuyện đó đã qua được hơn ba năm rồi, nhưng ngoài Lưu
Cứ, Dương Thạch, thì còn có cô vẫn không thể quên nổi. Bởi vì đó là lỗi
của bọn họ nên mới dẫn tới người mình yêu mến bị tổn thương không cách
nào vãn hồi. Nỗi nghi ngờ mơ hồ mà ngay cả bản thân mình cũng không
biết là cái gì được ẩn giấu đã lâu đến hôm nay mới dần bộc lộ rõ ràng. Kim
giấu ở dưới yên ngựa có thật là do sơ suất không phát hiện ra không? Chắc
chắn là người lắp yên ngựa đã cố ý để chuyện phát sinh rồi bản thân mình
làm ngư ông đắc lợi ngồi xem hai nhà Trần, Vệ tranh đấu. Trong mắt cô
thoáng hiện lên một tia sắc bén. Rất ít người có thể dùng cỏ khiến cho con
ngựa trong nháy mắt phát điên lên, nhưng nếu dùng được thì đó quả thật là
một nước cờ cao minh. Chỉ là, cô tuyệt đối không tha thứ cho kẻ dám lợi
dụng mình để làm tổn thương mẫu thân.

“Lý Chỉ phải không?” Lưu Sơ nhớ tới người đàn bà có dung nhan xinh

đẹp đang dần bị quên lãng trong cung Vị Ương, dường như bà ta cũng đã
từng cố gắng làm tổn thương ca ca cô.

“Vậy thì tính cả nợ mới, nợ cũ cùng một lượt đi.” Cô chầm chậm nghĩ.

Trong cung Vị Ương cách đó ngàn dặm, Tiệp dư Lý Chỉ đang vịn tay thị

nữ thiếp thân Văn Tâm thong thả đi dạo trong ngự hoa viên, thấy một bóng
dáng thướt tha ở trên sân đình phía xa, liền cười khẽ, gọi, “Hình muội muội
thật là có hứng đấy.”

Hình Nhược quay đầu lại nhìn rồi đứng dậy đón chào, uể oải cười nói,

“Mấy ngày nay thấy người mệt mỏi quá nên ra ngoài hóng gió thôi.”

“Ồ, đúng là trông tiều tụy hơn mấy ngày trước.” Lý Chỉ ra vẻ quan tâm,

“Đừng lo lắng, mẫu thân của ta mới gửi cho ít son phấn, để ta đưa một ít tới
điện Thừa Hoa, bảo đảm muội muội sẽ xinh đẹp hơn trước.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.