KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 437

Gió muộn thổi qua, bóng cây ngoài điện đung đưa vang lên tiếng xào

xạc. Một lúc lâu sau Lưu Sơ mới ngẩng đầu lên nhìn Dương Đắc Ý, nghiêm
túc nói: “Chuyện ta hỏi hôm nay không được kể cho phụ hoàng và mẫu thân
biết.”

Dương Đắc Ý chợt thấy lòng lạnh toát, chẳng lẽ cô công chúa lương

thiện đáng yêu nhất này rốt cuộc cũng bước lên con đường mà mỗi người
trong cung Vị Ương đều phải đi sao? Đến cùng điều gì đã khiến cô thay
đổi? Nhưng hắn là ngự tiền tổng quản thân cận của bệ hạ nên đã chứng kiến
vô số chuyện, chỉ khẽ thở dài, nói: “Nô tài cẩn tuân ý chỉ của Công chúa.”

Lưu Sơ nhìn theo Dương Đắc Ý từ từ đi ra rồi so vai tiến vào tẩm điện.

Không khí trong điện ấm áp khiến cô khẽ rùng mình. Mạc Sầu vội vàng tới
đón, nói: “Công chúa, cuối cùng người cũng chịu trở về rồi.” Cô thấy sắc
mặt Công chúa không tốt, lo lắng hỏi, “Công chúa, có chuyện gì sao?”

Lưu Sơ nhìn Mạc Sầu, lẩm bẩm nói: “Ta hơi lạnh.”

“Lạnh?” Mạc Sầu sửng sốt, đưa tay sờ thử lên trán cô thì quả nhiên thấy

lạnh ngắt. Giờ đã gần tới mùa đông nhưng Tấn Trung lại không lạnh lắm,
hơn nữa Công chúa mặc khá ấm nên càng không có lý do để lạnh. Mạc Sầu
không thể nghĩ ra, đành nói, “Để nô tỳ lấy áo dày cho người.”

Cô khẽ gật đầu, để Mạc Sầu mặc thêm áo, hầu hạ rửa mặt. Lúc lên

giường, cô lại nhớ tới chuyện năm kia ở Thượng Lâm Uyển. Vì chuyện đó,
mẫu thân của cô đã mất đi một phần cốt nhục, thân thể cũng không còn
khỏe mạnh, còn Vệ gia cũng mất đi ân sủng của thánh thượng và tính mạng
của hoàng hậu. Xảy ra chuyện lớn như vậy nhưng ban đầu lại chỉ vì một
con ngựa nổi điên mà thôi. Ca ca nói cho cô biết lý do là lúc ấy Công Tôn
Kính Thanh con của Thái phó có tư tình với Dương Thạch công chúa nên
lợi dụng chức vị của phụ thân bố trí kim nhọn trong yên ngựa của cô.
Không ai tin lời biện giải của hắn, dù sao kết luận cuối cùng vẫn là con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.