KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 469

Sự việc bại lộ, kết cục của Lý tiệp dư cũng đã định. Dương Đắc Ý không

hề thấy bất ngờ, thấp giọng đáp, “Lĩnh chỉ bệ hạ.” Song lát sau viên nội thị
đi ban lệnh chết quay lại bẩm, “Lý tiệp dư không chịu tiếp chỉ, cầu kiến bệ
hạ.”

Lưu Triệt hơi bất ngờ, vẻ mặt chán ghét, “Tiện phụ còn có tư cách gì mà

đòi gặp trẫm?” Y khoát tay, đang định ra hiệu bảo nội thị không cần để ý,
cứ thế mà ban chết nhưng bỗng liếc mắt thấy con trai trưởng của mình đang
yên lặng đứng bên cạnh, liền thay đổi chủ ý, bảo: “Thái tử hãy đi một
chuyến thay trẫm.”

“Con à?”, Lưu Mạch nhướng mày nhìn phụ thân của mình.

“Đúng vậy.” Lưu Triệt nói đầy thâm ý: “Hãy thay trẫm hỏi một câu, trẫm

đối xử với cô ta không bạc, sao cô ta lại làm chuyện bất nghĩa thế này?”

Chẳng qua là vì để được quân vương sủng ái, vì ngôi vị cho con trai, có

gì mà hỏi nữa. Lưu Mạch không thể trả lời như vậy, chỉ đành chắp tay nói,
“Nhi thần tuân lệnh phụ hoàng.”

Từ sau khi Trần A Kiều chuyển tới điện Trường Môn thì Lưu Mạch

không giao thiệp với cung Vị Ương nữa. Bây giờ hắn đi trên hành lang
cung Vị Ương, nhìn cảnh phồn hoa đẹp đẽ trong cung, lòng chợt dâng lên
cảm giác xa lạ như ngắm hoa trong sương mù.

Điện Phi Sương đã từng là cung điện mà Hoàng đế thường xuyên lui tới

nên rất tinh xảo và có khí thế, nhưng hôm nay thì lòng người chỉ thấy bàng
hoàng. Cái Trường công chúa Lưu Yên luôn ở bên cạnh mẫu thân, còn Tứ
hoàng tử Lưu Đán mặc dù thường ngày vẫn theo học sư phụ ở nơi khác
nhưng mẫu thân gây ra chuyện lớn như thế nên đã chạy về từ lâu. Hai tỷ đệ
canh giữ ở bên cạnh mẫu thân, cảnh giác nhìn huynh trưởng tiến vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.