KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 477

Chớp mắt đã đến cuối năm Nguyên Đỉnh thứ tư. Cung Kiến Chương bắt

đầu lần quét dọn thứ nhất, trong những tiếng í ới ồn ào náo nhiệt, tiếng
chuông năm mới cuối cùng cũng đã điểm.

Ngày mùng Một đầu năm mới chính là ngày Đông Phương Mi đầy một

tuổi. Cuộc sống hiện tại khiến Trần A Kiều không thể nào xuất cung, chỉ
đành nghe mọi người thuật lại câu chuyện chọn đồ vật đoán tương lai long
trọng kia. Đông Phương Sóc vô cùng yêu thương con gái đã nhất nhất
chuẩn bị đầy đủ tất cả từ giấy bút mực cầm kỳ thư họa cho đến cả thảo
dược, nữ công… đặt ở dưới chân Đông Phương Mi nhưng cô bé lại bất chấp
tất cả, bò trên sàn nhà phủ gấm vóc mà túm lấy quần áo của Liễu Ninh rồi
không chịu buông tay, đùa nghịch khiến đứa con nhỏ của Tang gia là Tang
Duẩn ghen lồng lên.

Có thể coi như là chọn đồ vật đoán tương lai sao? Trần A Kiều cười ngặt

nghẽo một lúc lâu, nới với Lưu Đàm: “Có lẽ là ông trời xe duyên rồi, hai
đứa nhỏ này ghép với nhau cũng không tồi.”

“Ta cũng cảm thấy như vậy.” Lưu Đàm tỏ vẻ vô cùng nhu hòa. Có lẽ là

năm mới vui vẻ khiến bệnh tình thuyên giảm, sức khỏe của nàng chuyển
biến hơn đôi chút, vào ngày thời tiết đẹp thì cũng có thể ra ngồi ngoài trời.
Liễu Duệ thì bỏ mặc mọi việc, hàng ngày theo sát bên cạnh nàng. Trong
không khí vô cùng an bình chợt xuất hiện một tia buồn bã, dần dà lan tỏa
trong lòng mỗi người.

“Chỉ là A Duệ và Phi Nguyệt đều không làm, chuyện này ngày sau hai

nhà phải tình nguyện mới được. Đông Phương Sóc thì nhảy dựng lên, từ đó
liền coi Ninh Nhi như là kẻ ngày sau muốn trộm con gái của hắn.”

A Kiều đang tươi cười bỗng nhiên cau mày.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.