KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 480

nồng nặc mùi thuốc. Trần Việt vừa vén rèm lên thì Lưu Triệt liền thấy A
Kiều đang hầu hạ bên giường bệnh. Để tiện chăm sóc mẫu thân nên nàng
chỉ mặc váy dài bình thường, gương mặt có vẻ tiều tụy. Tiếp đó, y nhìn thấy
cô cô Lưu Phiếu nằm trên giường bệnh. Nô tỳ trong phòng đồng loạt quỳ
xuống bái chào. A Kiều nhướng mày nhìn y, khẽ gật đầu tỏ ý chào rồi ghé
sát vào tai Lưu Phiếu khẽ nói, “Nương nương, bệ hạ tới thăm người.”

Lúc này, Lưu Phiếu rất tỉnh táo, cố gắng mở mắt ra, thều thào “A Kiều,

đỡ ta ngồi dậy.”

Lưu Triệt nhìn thấy dấu hiệu tử vong đang đến gần ở trên khuôn mặt cô

cô, cũng giống như y đã từng nhìn thấy ở mẫu hậu của mình vào năm đó.

“A Kiều”, Lưu Phiếu khó nhọc nói: “Trong kho của phủ có một cuộn

gấm trắng, con mang tới đây giúp mẫu thân.”

“Đã lâu rồi con không về phủ, e là đã quên đường. Việt Nhi, con dẫn

đường cho muội muội đi.”

Trần A Kiều biết rằng mẫu thân muốn mấy người nàng ra ngoài chứ

nàng làm sao có thể quên được đường trong phủ đệ nhà mình? Nếu nàng
quên thật thì cứ bảo thẳng ca ca lấy mang tới là được, cần gì phải bảo cả hai
người đi. Chẳng qua mẫu thân có mấy lời muốn nói riêng với Lưu Triệt mà
thôi. Nàng thấy lòng chua xót, thấp giọng đáp, “Dạ.”

Ra khỏi phòng mẫu thân, nàng thấy cảnh hoa đào trước đình đã qua kỳ

nở rộ, bắt đầu có xu hướng héo tàn, lòng chợt chùng lại, nói: “Ca ca, muội ở
đây chờ, ca ca đi lấy giúp muội nhé.”

Trần Việt không muốn làm trái ý nàng, gật đầu, “Được rồi, muội cứ ở

đây, ta đi một chút rồi quay lại.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.