KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 483

“Gia gia.” Một cô bé khoảng chừng năm sáu tuổi chạy dọc theo hành

lang tới, ôm lấy chân Trần Việt rồi ngẩng đầu lên. Cô bé tuy còn rất nhỏ
nhưng gương mặt đã cực kỳ xinh đẹp.

“Suỵt”, Trần Việt khẽ nói, nắm lấy tay Trần Mạn rồi từ từ bước lui lại.

“Mạn Nhi, cháu tới đây làm gì?”

“Cháu muốn thăm tổ nãi nãi

[2]

.” Trần Mạn nũng nịu đáp, “Gia gia, hình

như cháu vừa nhìn thấy cô nãi nãi

[3]

.”

[2] Tổ nãi nãi: Cụ.

[3] Cô nãi nãi: Bà, là cô của bố hoặc mẹ.

“Ừ”, Trần Việt đáp, “Tổ nãi nãi của cháu ngủ rồi. Cô nãi nãi đang ở cùng

với bệ hạ, cháu không được tới quấy rầy bọn họ.”

“Dạ.”

“Phụ thân”, Trần Mạn trông thấy phụ thân ở phía trước liền mừng rỡ

chạy đến nhào vào lòng Trần Hi.

“Ừ, Mạn Nhi.” Trần Hi ôm lấy con gái, mỉm cười hỏi phụ thân, “Nãi nãi

hôm nay thế nào rồi?”

“Vẫn thế thôi.” Trần Việt khẽ thở dài nói, “Bệ hạ đích thân đến thăm, giờ

đang ở cùng nương nương.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.