KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 511

“Đó là do thiếp chỉnh lý lại vào năm trước”, A Kiều không biết đã dậy từ

lúc nào, khoác áo ngồi bên cạnh y, nói: “Thiếp vốn định để tới mùa xuân
năm nay sẽ đưa người làm thử xem, nào ngờ mẫu thân và Đàm tỷ lần lượt
bệnh nặng nên còn để lại đó.”

“Sang năm làm thử cũng được mà.” Lưu Triệt nhướng mày nói, ôm lấy,

hôn lên má nàng, vui vẻ cười: “Kiều Kiều đã lâu không làm những chuyện
này rồi. Trẫm cũng quên là Kiều Kiều luôn có những suy nghĩ mới mẻ.”

Trần A Kiều vẫn không quen âu yếm khi trời sáng, hơi ngượng nghịu,

xẵng giọng, “Đã không còn sớm nữa, bệ hạ không tới điện Tuyên Thất mà
định làm hôn quân sao?”

“Văn hoàng đế nói, việc đồng áng là căn bản của thiên hạ”, Lưu Triệt

cười lớn, vung vẩy tờ giấy viết thư, nói: “Chẳng phải trẫm đang xử trí
chuyện lớn của quốc gia sao?”

Tâm trạng y rất sảng khoái, không phải chỉ vì nông nghiệp phát triển sẽ

dẫn đến dân giàu nước mạnh, quốc lực của Đại Hán nhất định sẽ tăng lên,
mà còn bởi vì những năm gần đây, A Kiều chủ yếu chỉ để tâm đến việc hỗ
trợ Tang Hoằng Dương buôn bán khắp thiên hạ để làm đầy quốc khố, đây là
lần đầu tiên nàng chủ động chia sẻ gánh nặng việc nước với y.

Những năm qua y đã sửa chữa và mở rộng cung điện, cộng thêm chinh

chiến liên miên khiến sức dân mỏi mệt. Mặc dù Tang Hoằng Dương quản lý
tài sản có phương pháp, quốc khố không bị căng thẳng nhưng đã ngầm gặp
khó khăn. Nếu nàng có thể bỏ qua phần ngọn là buôn bán, trực tiếp nâng
cao gốc rễ của Đại Hán là trình độ nông nghiệp thì dĩ nhiên sẽ giải trừ được
mối lo lắng của y. A Kiều chịu làm như thế này cũng là vì có chút thành
tâm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.