KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 515

trưởng. Hắn ghi nhớ lời mẫu thân dặn bảo, trên là để tránh phu hoàng hiểu
lầm, dưới là cho thần dân thuần phục, cần phải hết sức cố gắng duy trì cân
bằng, mặc dù bề ngoài có vẻ thanh nhàn ít việc nhưng thật ra thì rất cực
khổ. Thành Liệt thấy chủ nhân như thế liền bước tới nói: “Điện hạ đã mấy
ngày không ra khỏi cung rồi, chi bằng ra ngoài chơi một chuyến đi.”

“Cũng được.” Lưu Mạch gạt bỏ cảm giác lạnh lẽo mà ngay cả bản thân

mình cũng không biết từ đâu xuất hiện ở trong lòng, phấn chấn tinh thần,
nói: “Thì đi ra ngoài chơi một chút nào.”

Xe ngựa lăn bánh lọc cọc trên đường phố Trường An, Thành Liệt khẽ

cười nói, “Chủ nhân định đến nhà ai bây giờ? Quý phủ của Công chúa
trưởng Phi Nguyệt, nhà của Trường Tín hầu hay là Tang đại nhân?”

Lưu Mạch lắc đầu, nhăn nhó đáp: “Ta đã đến nhà của những thúc thúc,

bá bá, a di này biết bao nhiêu lần rồi, khó lắm mới ra ngoài được một lần,
không muốn nghe giáo huấn nữa.”

Thật ra nói chính xác hơn thì cũng chưa phải là giáo huấn mà chỉ là

những lời trêu đùa với ý tốt. Nhất là Tang Hoằng Dương và Lưu Lăng, họ
chắc chắn cười bảo: “Mạch Nhi lớn thế này rồi cũng nên lấy vợ đi. Nói
không chừng đến sang năm là sẽ có con bế con bồng rồi đấy.” Chỉ cần nghĩ
đến đó, hắn đã lạnh run người. Hắn có vẻ giống với mẫu thân, tuy là con
trai nhưng da mặt lại rất mỏng trong những chuyện này, vậy nên tất nhiên
không chịu tự đưa mình vào tròng.

“Chẳng lẽ lại đến lầu Thanh Hoan?” Thành Liệt nhăn mặt. Mặc dù lầu

Thanh Hoan nấu ăn rất ngon nhưng lần nào cũng đến đó thì còn có ý nghĩa
gì nữa.

“Ai bảo vậy?” Lưu Mạch chợt nổi tính trẻ con, nhớ tới một người liền

nói, “Nơi ta định đi lần này là một chỗ chưa từng đến bao giờ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.