KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 550

liền giật mình nhận ra đứa con trai thứ ba đã bị y lãng quên nhiều năm cũng
đã tới tuổi có suy nghĩ của riêng mình. Ngay sau đó y đã cài tai mắt của
mình ở bên cạnh Lưu Hoành.

“Trẫm chỉ lệnh cho Trương Thang lôi tất cả nô tỳ thiếp thân của con ra

dùng trượng tra khảo, chưa đầy mười trượng thì bọn chúng đã khai hết.”

“Thật ra thì con cháu hoàng gia mưu hại lẫn nhau là chuyện thường. Khi

còn trẻ trẫm cũng từng ép huynh trưởng không còn đường lùi. Trẫm hiếm
con, chỉ có được bốn đứa, trong đó có ba đứa thành tài đã rất vui mừng rồi.”

“Tuy nhiên”, Lưu Triệt nhìn Lưu Hoành, nghiêm nghị nói, “con làm việc

rất có tài năng nhưng khí độ quá nhỏ nhen chỉ nghĩ đến thù riêng, không
phải là người nên chọn cho nghiệp lớn. Bởi vậy, Trẫm không thể không vứt
bỏ con.”

Lưu Hoành lặng người đi, tiếp đó điên cuồng cười to, “Tốt, tốt!”

Hắn nghiến răng nói, “Người ta nói phụ hoàng làm việc anh minh quả

quyết, nhi thần đã quan sát nhiều năm trong cung Vị Ương này nhưng cảm
thấy phụ hoàng chỉ mê đắm nữ sắc của Trần hoàng hậu chứ không phải tài
giỏi gì lắm. Đến hôm nay mới biết, phụ hoàng dù sao cũng là phụ hoàng,
luôn nhìn xa hơn đám con cái chúng nhi thần.”

“Chỉ là”, hắn cười vô cùng thống khoái, “phụ hoàng có nghĩ tới chuyện

mặc dù có thể bố trí hạ Vu cổ trong điện Phi Sương nhưng nhi thần đang ở
trong cung Vị Ương thì làm thế nào để tìm kẻ đồng mưu Loan Tử hay
không?”

Hắn thở hổn hển, nghĩ cuộc đời mình đã rơi vào tình cảnh này thì coi

như cũng xong rồi, đã vậy thì phải kéo Lưu Cứ xuống nước. Lời vừa thốt ra
khỏi miệng, hắn lại lập tức hối hận vì Lưu Cứ còn tồn tại sẽ giống như một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.