KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 620

Sáu năm sau thì nàng đã già rồi. Liệu Lưu Triệt có tách khỏi nàng để

bước theo con đường lịch sử vốn có, xóa sạch tất cả mọi dấu tích về bọn
họ? Nàng không biết. Nàng chỉ nghĩ rằng lịch sử đã bị bọn họ làm biến đổi
đến hình thái như ngày hôm nay thì liệu người con gái kia có thể cũng biến
mất ở trong buổi hồng hoang của lịch sử? Nhưng cô ta vẫn xuất hiện trong
tầm mắt của bọn họ, có điều là sớm hơn sáu năm. Quả nhiên, có thuật sĩ
chạy đến trước xe ngự, dập đầu nói: “Chúc mừng bệ hạ. Chúc mừng bệ hạ.
Suối mây lành may mắn này là phúc tướng trời sinh, báo hiệu Đại Hán ta
muôn đời hưng thịnh.”

“Hơn nữa”, lão hơi ngẩng đầu lên liếc nhìn Trần hoàng hậu ở bên cạnh

Hoàng đế, hơi do dự một chút rồi nói: “Bần đạo thấy điềm mây này có
nghĩa là nơi đây tất có kỳ nữ hiện thế.”

“Ồ”, Lưu Triệt nửa cười nửa không nói, “Bàn về kỳ nữ, chẳng lẽ còn có

cô gái nào đặc sắc hơn cả hoàng hậu của trẫm sao?”

“Hoàng hậu nương nương tất nhiên là một kỳ nữ thế gian hiếm có”,

phương sĩ không dám ngẩng đầu nhưng vẫn nói: “Nhưng vì sao mây lành
không xuất hiện ở nơi khác mà lại xuất hiện đúng lúc Hoàng đế qua sông
Hoàng Hà chứ? Có thể thấy rằng kỳ nữ này khác hẳn những người khác.”

“Nếu như thế”, Lưu Triệt quyết định, “thì hôm nay nghỉ lại nơi này. Cho

người đi tìm kỳ nữ đó đến.”

Trần A Kiều không nhịn được quay đầu lại nhìn Lưu Triệt. Nàng không

tin vào lời nói mây lành phúc tướng gì đó. Nàng chỉ từ ghi chép trong lịch
sử mà cảm thấy Triệu Câu Qua thật sự là một người con gái có dã tâm, giỏi
cơ mưu, biết quyền biến, thế nhưng cô ta không hiểu rõ về lòng dạ sắt đá
tuyệt tình của Lưu Triệt, cho dù có thành công cũng chẳng còn tính mạng
để hưởng thụ. Nhưng một người con gái dám liều mạng đánh cuộc lớn và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.