KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 621

nguy hiểm như vậy thì điều cô ta muốn chắc không phải là hưởng thụ mà
chỉ là thành công mà thôi, để cuối cùng bánh xe lịch sử sẽ chuyển động theo
ý chí của mình. Đó sẽ là một thành tựu vô cùng lớn lao. Lưu Triệt sẽ tin là
thật? Hay y chỉ cho đây là câu chuyện cười do một người tự diễn?

Lưu Triệt cảm nhận được ánh mắt của nàng, cười một tiếng trấn an:

“Chẳng có việc gì thì cứ để xem thế nào.”

Nàng chợt thấy lạnh toát trong lòng. Lần trước lúc gặp thuật sĩ Loan Tử

thì y cũng nói như thế, kết quả là gây ra sóng gió rung trời. Sau khi vào
hành cung, phương sĩ lại tới khấu đầu nói: “Bần đạo xem điềm mây thì cô
gái này phải ở Hà Gian phía đông nam sông Hoàng Hà, chỉ là nơi đó rất
đông người, trong thời gian ngắn chắc không tìm được....”

Dương Đắc Ý thấy Lưu Triệt tỏ vẻ lãnh đạm thì vội vàng trách, “Vậy thì

sai người cố gắng tìm đi. Bệ hạ là hoàng đế Đại Hán cho dù cô ta là ai cũng
không có thể để cho bệ hạ phải đi về hướng đông nam tìm gặp được.”
Phương sĩ toát mồ hôi đầm đìa, vâng dạ lui ra. Ngày thứ hai thì bên dưới
báo lên rằng quả nhiên tìm được ở Hà Gian một người con gái họ Triệu vô
cùng diễm lệ, nghe nói thuở nhỏ hai tay bị tật luôn nắm chặt không thể mở
ra.

Lưu Lăng đang đánh cờ với Trần A Kiều ở trong điện của hành cung.

Nàng hạ một nước cờ, oán hận nói, “Đáng tiếc là không ngờ cô gái họ Triệu
lại xuất hiện sớm những sáu năm nên chưa thu xếp thỏa đáng được. Bây giờ
thì không thể động thủ vì sẽ để lại quá nhiều dấu vết.”

Đã đến nước này thì Trần A Kiều trái lại rất bình thản, chỉ nói: “Hãy

thuận theo tự nhiên đi.”

“Thật ra”, Lưu Lăng hạ cờ cực nhanh, nói giọng đầy suy tư “giữa Lý

Nghiên và Triệu Câu Qua thì muội thích Lý Nghiên hơn một chút. Mặc dù

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.