KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 622

cả hai đều có thủ đoạn nhưng Lý Nghiên không bố trí và có dã tâm lớn như
vậy.”

Trần A Kiều bật cười, nghe Lục Y vén rèm bẩm, ‘Nương nương, bệ hạ

đã tuyên cô gái họ Triệu lên điện rồi.” Nàng chỉ khẽ ồ lên một tiếng.

“Nương nương”, Lục Y nói gấp gáp, “Tại sao người lại không lo lắng

một chút nào vậy?”

Nhìn vào thế trận này, chỉ cần cô gái họ Triệu đủ xinh đẹp khiến cho Lưu

Triệt thấy yêu thích thì rất có thể sẽ được nhận vào hậu cung. Dù sao thì có
hoàng đế nào kháng cự nổi một kỳ nữ được trời cao mách bảo? Hơn nữa bệ
hạ lại rất kính ngưỡng quỷ thần.

“Lo lắng thì có tác dụng sao?” Nàng không ngẩng đầu lên mà chỉ hỏi lại

khiến cho Lục Y im bặt.

Những năm qua nàng vẫn âm thầm quan sát thân thể trải qua mấy lần đại

nạn nhưng lại già đi rất chậm. Tính ra thì thời gian ước chừng hai năm đối
với người khác chỉ bằng nàng trải qua một năm. Nàng không hỏi được ai,
chỉ có thể thầm suy tính do trong cơ thể mình có hai linh hồn. Cho tới bây
giờ cơ thể của nàng cũng khoảng ba mươi ba tuổi. Mặc dù ba mươi ba chưa
thể coi là già, tóc nàng vẫn đen nhánh có thể soi gương nhưng dù sao cũng
đã qua thời đẹp nhất của người con gái. Nàng muốn được ở bên cạnh y cho
đến lúc bạc đầu, nhưng nếu đến lúc bạc đầu thật rồi lại bị ruồng bỏ thì nàng
làm sao chịu đựng nổi? Thế nên nếu muốn đoạn tuyệt thì nên làm luôn khi
còn trẻ cho xong. Lúc này, nếu như y sinh lòng đứng núi nay trông núi nọ
thì nàng còn có thể dùng lý trí đào thải y ra khỏi trái tim, biết tự trân trọng
mình. Chỉ là rất khó vượt qua đau thương mà thôi.

Lưu Lăng trông thấy ánh mắt của nàng, thầm than một tiếng. Nàng đứng

trước cửa sổ, nhìn theo cô gái đang cúi đầu theo viên nội thị đi xuyên qua

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.