KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 624

Lưu Triệt liền ra ý bảo nội thị ở phía sau tiến đến bên cạnh Triệu Doanh

Mi. Triệu Doanh Mi dịu dàng đưa tay ra, nội thị thử gỡ các ngón tay một lát
rồi quay lại bẩm, “Bệ hạ, quả nhiên không duỗi ra được.”

“Ồ.” Lưu Triệt cảm thấy phấn khích bèn đích thân đi xuống. Y vừa trông

thấy đôi tay mềm mại như không có xương cốt kia thì không hiểu tại sao lại
thấy cặp mắt của A Kiều như hiện lên trước mặt, vừa có vẻ độ lượng, vừa
có chút giận hờn, chợt lóe rồi biến mất. Y đích thân dùng tay duỗi ngón tay
cô ra, da thịt nóng hổi vừa chạm vào nhau thì gương mặt Triệu Doanh Mi
liền đỏ bừng lên từng mảng. Y tựa như không phải dùng chút sức lực nào
mà bàn tay cô vẫn tự nhiên xòe ra, trong lòng bàn tay có một viên ngọc
trong suốt, dưới ánh nến phát ra ánh sáng lóng lánh.

Trần A Kiều đang chơi cờ vây với Lưu Lăng ở điện Tây, mặc dù nét mặt

vẫn tỏ ra hững hờ nhưng trong lòng lại có vẻ thấp thỏm. Lưu Lăng khoát
tay một cái xóa ván cờ đi rồi thở dài nói, “A Kiều, nếu thấy không yên tâm
thì hãy đến đó xem thế nào. Thế còn tốt hơn là người một nơi mà hồn một
nẻo.”

Nàng ngơ ngác một lúc rồi cười khổ nói, “Rốt cuộc là tỷ vẫn còn lưu

luyến.” Nàng vứt quân cờ xuống, tâm tư rối loạn ưu phiền. Nàng không
muốn đến xem hai người đang làm gì ở đó, cũng không muốn ngồi ở đây
thở ngắn than dài, bỗng nhiên đứng bật dậy nói, “Lăng Nhi, đi cưỡi ngựa
với tỷ đi,” Lưu Lăng biết nàng không thoải mái, lắc đầu nói, “Thôi, tỷ đi
một mình ra ngoài hít thở không khí trong lành cũng tốt.”

Nàng đến chuồng ngựa, cưỡi lên một con rồi phi ra ngoài hành cung.

Cung nhân không dám ngăn cản vội vàng chạy đến chính điện thông báo
cho Hoàng đế. Dương Đắc Ý nghe vậy thì không dám chậm trễ, vội vàng
vén rèm bước vào ghé sát tai Lưu Triệt nói khẽ, “Bệ hạ, Trần hoàng hậu
cưỡi ngựa xuất cung rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.