KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 665

cũng gần mười hai tuổi, thỉnh thoảng lại bồn chồn đi tới đi lui trong nhà và
cung Trường Nhạc tịch mịch, len lén mang theo thị nữ ra phố, tự nghĩ là đã
giấu được nhưng lại không biết các bậc trưởng bối ngầm đồng ý. Bọn họ
cũng từng có một thời niên thiếu háo hức như vậy.

Thành Trường An vẫn phồn hoa như cũ, cảnh ồn ào tấp nập không hề bị

vụ phản loạn năm trước ảnh hưởng, tiếng người huyên náo cho Thuận Hoa
những cảm giác mới mẻ, không nhịn được thò đầu ra khỏi xe. Một cậu bé
ăn mày quần áo rách rưới chạy ào ào trên đường, đâm sầm vào một thiếu
niên ăn mặc sang trọng định trộm túi tiền của thiếu niên kia nhưng lại bị bắt
quả tang, chịu một trận đấm đá chửi rủa. Cậu bé ăn mày cũng là một người
quật cường, tuy ngã sóng xoài trên đất nhưng không hề cất tiếng van xin,
cặp mắt vẫn ánh lên như sao sáng. Thuận Hoa nhìn cặp mắt đó, sinh lòng
thương xót, nếu chẳng may đánh chết người thì thật quá mức. Cô đang định
lên tiếng ngăn lại thì một thiếu niên mặc đồ xanh đã tiến tới, mỉm cười nói,
“Huynh đài đã dạy dỗ rồi, có thể khoan dung được thì xin hãy độ lượng hơn
chăng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.