KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 666

Lúc này người xem đã vây quanh bốn phía nên Trần Đình không thể

xuống thang trước mặt đám đông liền cao giọng: “Ngươi muốn ta tha thì ta
phải tha sao?” Hắn vừa nói xong đã biến sắc, thiếu niên mặc đồ xanh kia
trông rất văn nhã, đôi tay nhìn cũng không có lực nhưng lại khiến hắn
không thể giãy giụa mảy may. Lúc này hắn mới chú ý, ở thắt lưng của thiếu
niên có quấn ngang một thanh nhuyễn kiếm, tuy lưỡi kiếm còn nằm trong
vỏ nhưng vẫn không thể che lấp sự sắc bén.

“Đấu rượu Tân Phong giá chục ngàn,

Thiếu niên du hiệp đất Trường An

Tương đồng chí khí cùng nâng chén

Buộc ngựa lầu cao liễu thẳng hàng.”

Bài thơ nổi tiếng về du hiệp này tương truyền là do Trần thái hậu viết ra

năm xưa. Thoạt nhìn thì thiếu niên mặc đồ xanh hẳn là một du hiệp.

Trần Đình đã hơi biến sắc, nhưng vẫn cố làm bộ hùng hổ: “Ngươi biết ta

là ai không?” Hắn nghĩ đến việc này thì lại thêm phần tự tin, ưỡn ngực nói:
“Nói cho ngươi biết, Trần thái hậu trong cung Trường Nhạc hiện nay là cô
nãi nãi của ta đây.”

“Ổ.” Dân chúng bốn phía đồng loạt ồ lên, hóa ra là con cháu Trần gia.

“Thật à?” Thiếu niên mặc đồ xanh cười vang, nói vẻ hài hước “Thật là

trùng hợp, tính ra thì Trần thái hậu cũng là sư cô của ta đây. Như vậy chẳng
phải vai vế ngươi thấp hơn ta rồi sao? Nào, chào một tiếng thế thúc

[11]

đi.”

[11] Thế thúc: Cách xưng hô với người bằng hữu nhỏ tuổi hơn cha của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.