KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 676

mặt tươi tắn, bờ môi còn hơi mỉm cười nhưng lay gọi mãi vẫn không tỉnh
dậy thì hoảng hốt, vội vàng đến điện Tuyên Thất bẩm báo với bệ hạ. Nhưng
không ngờ bệ hạ có thần giao cách cảm với Thái hậu nên từ sớm đã có dự
cảm không lành, chưa đợi cung nữ nói đã vội vã chạy tới cung Trường
Nhạc, nhìn dung nhan Trần thái hậu, khóc lên thất thanh.

Trong cung tức thì tràn ngập tiếng khóc lóc khiến Tuyết Ô uốn mình

nhảy xuống đất, mở to cặp mắt long lanh nhìn mọi người, không rõ hôm
nay có chuyện gì mà đám người kia khóc lóc thống thiết như thế. Có lẽ là
nó cũng đã hiểu, người phụ nữ quanh năm bế nó đã không còn ở trên cõi
đời này nữa. Theo di chỉ của Vũ hoàng đế, Chiêu Đế chôn cất Trần A Kiều
ở cùng chung tẩm với Vũ hoàng đế trong Mậu Lăng. Trong cung để tang ba
tháng tưởng niệm Trần thái hậu.

Đến thời điểm hoa đào đua nở vào năm sau, Chiêu Đế tách khỏi mọi

người, một mình một ngựa cưỡi Chu Ly tới Mậu Lăng, đứng trầm mặc
tưởng niệm ở trước mộ cha mẹ. Cả cuộc đời này cha mẹ của hắn sống được
ở bên nhau, khi chết cùng chôn chung huyệt là cặp phu thê ân ái hiếm có
trong nhà đế vương. Mẫu thân, đây cũng là mong muốn trong lòng của
người phải không? Hắn miên man suy nghĩ.

Hoa đào trong gió rơi lất phất xuống bên mộ trông như mưa máu lại tựa

như những giọt nước mắt vừa rực rỡ yêu dị vừa long lanh mỹ lệ. Lưu Mạch
khẽ mỉm cười, xoay người dắt Chu Ly rời khỏi khu lăng tẩm hoàng đế rồi
lên ngựa, thét lớn: “Đi thôi!”

Chu Ly hí một tràng dài, tung vó phi nhanh về hướng cung Vị Ương, để

lại phía sau một vùng trời hoa đào rực rỡ.

Ngoại truyện: Lên tận trời xanh hay xuống suối vàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.