KIM TỰ THÁP ĐỎ - Trang 119

nảy ra khỏi đầu con quái vật thứ nhất một cách vô hại. Thế là Khufu lao
mình về phía con xà báo.

“Khufu, đừng!” Carter hét lớn.

Nhưng con khỉ đầu chó đã bập răng vào cổ con quái vật. Con xà báo

xoay tròn, cố cắn Khufu. Khufu nhảy xuống, nhưng con quái vật nhanh hơn
nhiều. Nó dùng đầu của nó như một cây gậy mà quật mạnh vào người
Khufu ngay giữa không trung, vụt nó xuyên thẳng qua cánh cửa vỡ nát, qua
mái hiên bị gãy, bay vào khoảng không.

Tôi muốn bật khóc, nhưng giờ chẳng phải lúc. Hai con xà báo tiến về

phía chúng tôi. Chúng tôi không thể chạy nhanh hơn chúng. Carter giơ cao
thanh kiếm của mình. Tôi chỉ tay vào con quái vật đầu tiên và thử đọc câu
thần chú ha-di, nhưng giọng tôi cứ như mắc kẹt trong cuống họng vậy.

“Meo!” con Muffin kêu lên, cương quyết hơn. Sao con mèo vẫn nằm

trong tay tôi và không sợ hãi bỏ chạy nhỉ?

Rồi tôi nhớ lại điều chú Amos đã nói: Muffin sẽ bảo vệ các cháu. Đó có

phải là điều mà Khufu nãy giờ cố nhắc cho tôi không? Nghe có vẻ là không
thể, nhưng tôi lắp bắp nói, “M-muffin ta ra lệnh cho mày bảo vệ bọn ta.”

Tôi quẳng con mèo lên sàn nhà. Chỉ trong một tích tắc, mặt dây chuyền

bạc trên vòng cổ của nó dường như phát sáng. Rồi con mèo cong lưng duỗi
người một cách nhàn nhã, ngồi xuống, và bắt đầu liếm chân trước của mình.
Thật là, tôi đang mong đợi cái gì đây chứ - bản anh hùng ca sao?

Hai con quái vật mắt đỏ nhe nanh ra. Chúng ngóc đầu lên chuẩn bị tấn

công - rồi một luồng khí khô rát bùng lên phụt qua căn phòng. Luồng khí
mạnh đến nỗi hất ngã Carter và tôi xuống sàn nhà. 2 con xà báo loạng
choạng lùi lại.

Tôi lồm cồm bò dậy và nhận ra trung tâm vụ nổ là con Muffin. Con mèo

của tôi không con ở đó nữa. Thế vào chỗ của nó là một người phụ nữ - nhỏ
con và dẻo dai như một huấn luyện viên thể dục. Mái tóc đen nhánh được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.