KIM TỰ THÁP ĐỎ - Trang 150

Zia ngừng quay tròn, cô ta chĩa cây gậy của mình vào mặt mụ nữ thần.

Các sợi ruy băng bắt đầu phát sáng, mụ nữ thần rít lên vì đau đớn, nguyền
rủa bằng thứ ngôn ngữ mà tôi chẳng hiểu chút nào.

“Ta trói người bằng Bảy Sợi Ruy Băng của Hathor,” Zia nói. “Hãy thoát

khỏi vật chủ của ngươi bằng không linh hồn ngươi sẽ bị đốt cháy mãi mãi.”

“Cái chết của ngươi sẽ kéo dài mãi mãi!” Serqet gầm lên. “Ngươi vừa

biến mình mới trở thành kẻ thù của Set!”

Zia quay cây gậy của mình, và Serqet ngã sang một bên, quằn quại và

bốc khói.

“Ta sẽ… không…” mụ nữ thần rít lên. Nhưng rồi đôi mắt đen của ả biến

thành màu trắng đục, và ả nằm bất động.

“Cánh cổng!” Carter lên tiếng cảnh báo. “Zia, đi thôi! Tôi nghĩ nó đang

khép lại đấy!”

Anh ấy nói đúng. Đường hầm cát dường như đang di chuyển hơi chậm

dần. Sức hút phép thuật của nó dường như không còn mạnh nữa.

Zia tiến lại gần nữ thần bị đánh bại. Cô ta chạm tay vào trán Serqet, một

làn khói đen dâng lên cuồn cuồn từ miệng của nữ thần.

Serqet biến hình và co rúm lại cho đến khi chúng tôi nhìn thấy một người

phụ nữ hoàn toàn khác được quấn trong các lớp ruy băng đỏ. Người đó có
làn da xanh mét và mái tóc đen, nhưng còn lại thì bà ta trông chẳng giống
Serqet chút nào. Người đó trông, ừm, giống con người.

“Đó là ai thế?” tôi hỏi.

“Vật chủ,” Zia nói. “Một người phàm tội nghiệp nào đó…”

Cô ta giật mình ngước nhìn lên. Làn khói đen đã không còn tan biến nữa.

Nó đang trở nên mỗi lúc một dày đặc hơn và tối tăm hơn, xoáy tít tạo thành
một hình dáng cụ thể hơn.

“Không thể thế được,” Zia nói. “Những sợi ruy băng có sức mạnh rất

lớn. Serqet không thể tái tạo lại trừ khi…”

“Ừm, ả đang tái tạo lại đấy thôi,” Carter hét lớn, “còn lối thoát của chúng

ta đang khép lại kìa! Đi thôi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.