KIM TỰ THÁP ĐỎ - Trang 169

đó phải là một người khác chứ nhỉ. Có lẽ chúng tôi đang nói đến Iskandar
thứ XXVII hay gì đó.

Ông lão nhìn vào mắt tôi. Ông ấy mỉm cười, như thể biết chính xác

những gì tôi đang nghĩ, ông ấy nói điều gì đó bằng tiếng Hy Lạp, và
Desjardins phiên dịch lại.

“Thầy ta nói rằng đừng sợ hãi. Cậu sẽ không phải chịu trách nhiệm về

những tội lỗi của gia tộc cậu trong quá khứ. Chí ít thì không, cho đến khi
chúng tôi điều tra cậu kỹ càng hơn nữa.”

“Chà… cảm ơn,” tôi nói.

“Đừng có chế giễu lòng tốt của bọn ta, cậu nhóc,” Desjardins cảnh cáo.

“Cha cậu đã vi phạm điều luật quan trọng nhất những hai lần: một lần ở
Cleopatra's Needle, khi hắn ta cố triệu hồi các vị thần và mẹ cậu đã chết để
giúp đỡ hắn. Rồi một lần nữa ở Bảo tàng Anh, khi cha cậu ngốc đến nỗi sử
dụng chính Phiến đá Rosetta. Giờ cả chú của cậu cũng đang mất tích…”

“Ông biết chuyện gì đã xảy ra với chú Amos sao?” Sadie buột miệng hỏi.

Desjardins cau có. “Chưa,” ông ta thừa nhận.

“Ông phải tìm chú ấy chứ!”

Sadie hét lên. “Chẳng phải ông có một vài kiểu phép thuật GPS nào đó

hay…”

“Bọn ta đang tìm kiếm,” Desjardins nói. “Nhưng các ngươi không nên lo

lắng về Amos. Các ngươi sẽ phải ở lại đây. Các ngươi phải được… huấn
luyện.”

Tôi cứ có cảm giác là ông ta sẽ nói từ khác, từ nào đó sẽ chẳng dễ nghe

như được huấn luyện đâu.

Iskandar trực tiếp nói với tôi. Giọng ông ấy nghe khá là thân thiện.

“Thầy ta cảnh báo rằng các Ngày Đen Tối sẽ bắt đầu lúc xế chiều của

ngày mai,” Desjardins dịch lại cho chúng tôi. “Hai người các ngươi phải
được giữ cho an toàn.”

“Nhưng chúng tôi phải tìm kiếm cha mình!” tôi nói. “Các vị thần nguy

hiểm đã được thả ra. Chúng tôi đã nhìn thấy Serqet. Và Set!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.