KIM TỰ THÁP ĐỎ - Trang 186

“Dĩ nhiên. Cô ấy đã được đào tạo ở đây, cũng như cha cháu vậy.

Mẹ cháu… ừm, ngoài việc là một nhà khoa học lỗi lạc, cô ấy còn có khiếu
tiên tri. Một trong số các kiểu phép thuật khó nhất, và cô ấy là người đầu
tiên trong nhiều thế kỷ qua sở hữu nó.”

“Tài tiên tri ư?”

“Nhìn thấy trước tương lại. Một việc khó nhằn, không bao giờ

hoàn hảo, nhưng cô ấy đã nhìn thấy được những điều khiến cô ấy phải tìm
kiếm lời khuyên từ… các nơi khác thường, những điều mà khiến chon ngay
cả lão già này cũng thấy nghi ngờ về một vài niểm tin có từ rất lâu rồi…”

Ông ấy lại một lần nữa bọ cuốn vào vùng đất ký ức, mỗi khi ông

bà ngoại tôi hay như vậy là tôi đã quá đủ cáu rồi, nhưng khi đấy là một pháp
sư phép thuật vô biên đang nắm giữ thông tin giá trị, thì chuyện này đủ
khiến người ta phát điên.

“Ông Iskandar này?”

Ông ấy nhìn tô với vẻ hơi ngạc nhiên, như thể đã quên mất tôi

đang ở đó. “ Ta xin lỗi, Sadie. Ta nên nói đến vấn đề chính: cháu có một
con đường khó khan đang chờ đợi phía trước, nhưng giờ ta tin rằng đó là
con đường mà cháu phải đi, vì tất cả chúng ta. Anh trai cháu cần sự dẫn dắt
của cháu.”

Tôi muốn phá ra cười. “Anh Carter, cần sự dẫn dắt của cháu ư?

Để làm gì? Ý ông muốn nói đến con đường nào thế?”

“Sẽ sớm thôi. Mọi viêc phải được hoàn tất.”

Một câu trả lời điển hình của người lớn. Tôi cố kìm nén nỗi thất

vọng. “Và nếu như cháu cần dẫn dắt thì sao?”

“Zia,” ông ấy nói, không chút ngần ngừ. “Con bé là môn sinh

giỏi nhất của ta, và con bé khá là khôn ngoan. Khi thời điểm đến, con bé sẽ
biết cách giúp cháu.”

“Phải rồi,” tôi nói, hơi thất vọng một tẹo. “Zia.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.