KIM TỰ THÁP ĐỎ - Trang 211

Zia chăm chú nhìn tôi như thể tôi vừa nói tiếng nước ngoài. Tôi nhận

ra mình đã không gặp được bất cứ ai bằng tuổi chúng tôi ở Khu Vực 1. Mọi
người hoặc là nhỏ hơn hoặc là lớn hơn.

"Tôi không có thời gian cho bạn bè cô nói. "Ngoài ra, khi các môn

sinh vỡ lòng được mười ba tuổi, họ được phân bổ đến các Khu Vực khác
khắp thế giới. Tôi là người duy nhất ở lại đây. Tôi thích được ở một mình,
ổn thôi."

Tóc sau gáy tôi cứ dựng đứng cả lên. Tôi cũng đã nói như thế, rất

nhiều lần, khi có người hỏi tôi việc được cha dạy học tại nhà có cảm giác
như thế nào. Chẳng phải tôi đã không có cơ hội kết bạn hay sao? Chẳng
phải tôi cũng muốn có một cuộc sống bình thường sao? "Tôi thích được ở
một mình, ổn thôi."

Tôi cố hình dung Zia đi đến trường trung học bình thường, nhận biết

khóa số, đàn đúm với bạn bè ở căn tin. Tôi không thể hình dung điều đó.
Tôi nghĩ rằng cô ấy cũng sẽ lạc lõng y hệt như tôi.

"Nói cho cô điều này nhé," tôi nói. "Sau khi hoàn tất việc kiểm tra,

sau các Ngày Đen Tối, khi mọi việc lắng xuống…”

"Mọi việc sẽ không lắng xuống đâu..."

"... tôi sẽ đưa cô đến trung tâm mua sắm."

Zia chớp chớp mắt. "Trung tâm mua sắm hả? Vì lý do gì chứ?"

"Để đi chơi" tôi nói. "Chúng ta sẽ đi ăn hamburger. Xem phim."

Zia ngần ngừ. "Đó có phải là điều mà các cậu gọi là một 'cuộc hẹn'

không?"

Nét mặt tôi hẳn là rất khó đỡ, vì Zia thật sự đã mỉm cười. "Cậu trông

giống một con bò bị quất cho một xẻng vậy."

"Tớ không có ý đó... Tớ chỉ muốn nói..."

Cô nàng bật cười, và đột nhiên tôi thấy dễ dàng hơn khi tưởng tượng

Zia như là một học sinh trung học bình thường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.