KIM TỰ THÁP ĐỎ - Trang 242

Cô ấy lấy những con dao của mình ra và bắt đầu chém vào những con

dơi, cố giữ chúng tránh xa tôi. Cây đũa phép của Carter bay rộng hơn, hạ
gục những con dơi ăn quả ở mọi hướng. Tôi đối mặt với kim tự tháp và cố
nghĩ về một cổng dịch chuyển, cách tôi đã làm ở Luxor, nhưng tôi hầu như
không thể nào tập trung được.

Cô muốn được đi đến đâu? Tiếng nữ thần Isis vang lên trong đầu tôi.

Chúa ơi, tôi không quan tâm! Mỹ!

Tôi nhận ra mình đang khóc. Tôi ghét phải khóc lắm, nhưng cơn

choáng váng và nỗi sợ hãi đang bắt đầu choáng ngợp lấy tôi. Tôi muốn đi
đến đâu cơ chứ? về nhà, dĩ nhiên là thế rồi! Quay lại căn hộ của tôi ở Luân
Đôn - quay lại căn phòng của tôi, ông bà ngoại, các bạn học ở trường và
cuộc sống trước đây của tôi. Nhưng tôi không thể. Tôi phải nghĩ về Cha và
nhiệm vụ của chúng tôi. Chúng tôi phải loại bỏ Set.

Nước Mỹ, tôi nghĩ. Ngay lúc này!

Cơn bùng nổ cảm xúc trong tôi hẳn đã mang lại chút hiệu quả. Kim tự

tháp rung chuyển. Những bức tường kính phát ra ánh sáng lờ mờ và phần
đỉnh của khối kiến trúc bắt đầu phát sáng.

Một cuộn cát xoáy xuất hiện, quá tốt. Chỉ có một rác rối duy nhất: nó

trôi lơ lửng trên đỉnh của kim tự tháp.

"Leo lên đi!" nữ thần Bast bảo. Việc này dễ ợt cô ấy - cô ấy là mèo cơ

mà.

"Mặt cạnh quá dốc!" Carter phản đối.

Anh ấy đã xử lý lũ dơi khá hiệu quả. Vô số con đang choáng váng

nằm đầy trên mặt đường, nhưng còn nhiều con vẫn bay quanh chúng tôi,
mổ vào từng phần da thịt bị lộ ra, còn mấy tên pháp sư thì đang đến gần
hơn.

Nữ thần Bast tủm tỉm cười. “Cô đã không định rõ một thành phố cụ thể

nào ở Mỹ, đúng không?”

“Ừm… đúng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.