KIM TỰ THÁP ĐỎ - Trang 243

“Vì thế cô đã mở ra cổng dịch chuyển mặc định đến Mỹ - nguồn năng

lượng Ai Cập lớn nhất và duy nhất ở Bắc Mỹ.”

Tôi mù tịt trố mắt nhìn cô ấy.

“Cột tháp lớn nhất được xây dựng từ trước đến nay,” cô ấy nói. “Tượng

đài Washington.”

Tôi lại bị choáng váng nên tránh xa khỏi cửa sổ. Carter chụp vai tôi lại

rồi giúp tôi ngồi xuống.

“Em nên nghỉ ngơi,” anh ấy nói. “Em đã ngất đi trong… bao lâu nhỉ, nữ

thần Bast?”

“Hai giờ ba mươi hai phút,” cô ấy nói. “Ta xin lỗi, Sadie. Việc mở hơn

một cánh cổng dịch chuyển một ngày là rất tốn sức, thậm chí ngay cả khi có
sự giúp đỡ của Isis.”

Carter cau mày. “Nhưng chúng ta cần con bé làm thêm lần nữa, đúng

không? Giờ vẫn chưa phải là lúc mặt trời lặn. Chúng ta vẫn có thể sử dụng
cổng dịch chuyển. Hãy mở một cổng khác đến Arizona đi. Đó là nơi Set
đang ở.”

Nữ thần Bast bĩu môi. “Sadie không thể triệu hồi thêm một cánh cổng

nào khác. Làm thế sẽ vượt quá sức mạnh của cô ấy. Ta lại không có khả
năng. Còn cậu, Carter… ừm, khả năng của cậu lại nằm ở đâu đó khác.
Không có ý xúc phạm đâu.”

“Ồ, chẳng xúc phạm gì đâu,” Carter cằn nhằn. “Tôi đảm bảo là cô sẽ gọi

tôi lần tới nếu cô cần phải chặt đầu vài con dơi ăn quả đấy.”

“Ngoài ra,” nữ thần Bast nói, “khi một cổng dịch chuyển được sử dụng,

nó cần thời gian để làm nguội. Không ai có thể sử dụng Tượng đài
Washington…”

“Trong mười hai tiếng nữa.” Carter rủa. “Tôi quên mất điều đó.”

Nữ thần Bast gật đầu. “Và vào lúc đó, các Ngày Đen Tối sẽ bắt đầu.”

“Vì thế chúng ta cần tìm cách khác để đến Arizona,” Carter nói.

Tôi cho rằng anh ấy không có ý làm cho tôi cảm thấy có lỗi, nhưng tôi

vẫn thấy có lỗi. Tôi đã không nghĩ kỹ mọi việc, và giờ chúng tôi mắc kẹt ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.