KINH CẦU HỒN CHO AI - Trang 172

Đó là một nụ cười lạnh nhạt, đầy âm mưu không nói với tôi điều gì vui vẻ

cả.

Tôi xuống đướng và gặp Reg Philipps đang nóng ruột chờ tôi.

-Làm sao cậu biết tôi ở đây? – tôi hỏi và cố không giấu niềm vui được

thoát ra ngoài.

-Khi đến số nhà 37 và không thấy ông, tôi chắc họ đưa ông đến đây. Sao?

Chuyện xảy ra như thế nào?

Tôi nói vắn tắt cho anh ta biết.

-Thế cậu có gặp Latilmer không?

-Có… hắn đang ngồi trong xe chờ ông, ngay chỗ đậu xe gần đây.

-Chúng tôi không biết tìm Audrey Sheridan ở đâu?

-Tôi muốn con nhỏ đó phải giữ mình trong một thời gian. Nếu Starkey

mà vớ được chắc sẽ cho cô ta nhảy múa trong vòng mười lăm phút.

-Ông cho hắn vô tội trong vụ bắt cóc nhưng hắn vẫn luôn luôn ở trong

cuộc về vụ giet6` Dixon… Có phải đúng thế không?

-Đúng… Macey cũng biết rõ như vậy. Nhưng chúng tôi không đề cập đến

chuyện đó. Nếu Starkey thành công trong việc đoạt lại tấm hình thì hắn
trong trắng như người vừa được giải tội.

Chúng tôi gặp Latimer trong xe. Reg leo lên ngồi cạnh, còn tôi ngồi ở

ghế sau. Tôi nói với Latimer:

-Tới tòa báo. Và đừng có rề rà.

Khi chiếc xe bắt đầu mở máy, Reg nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.