KINH DIỄM NHẤT THƯƠNG - Trang 288

Bởi vì ngươi chỉ dám gào thét mắng chửi thiên sứ, nhưng quyết không

dám trêu chọc quấy rầy ác ma.

Lưu Toàn Ngã đã trở lại. Hắn thường thường đột nhiên rời đi, lại

thường thường đột nhiên quay về.

Gây cho người ta cảm giác cao thâm khó lường, không thể suy đoán,

đó là bùa hộ thân tốt nhất để làm một lãnh tụ.

Nhưng điều này lại khiến Tư Đồ Tàn và Tư Mã Phế càng nhàn rỗi.

Dù sao chuyện này cũng chẳng liên quan đến chúng ta. Nguyên lão đã

giao quyền hành cho hắn, vậy cứ xem hắn gánh vác ra sao.

Trong một đoàn đội, thực ra thứ đáng sợ nhất chính là loại suy nghĩ

này, "chuyện này không liên quan đến chúng ta", "xem thử hắn ‘chết’ ra
sao".

Một khi có ý nghĩ này, sự hợp tác của đoàn đội cũng xem như tan rã.

Không những tan rã, có lúc còn sẽ cản trở lẫn nhau, liên lụy đến nhau.

Nguyên Thập Tam Hạn giao chủ lực đóng giữ Điềm sơn cho Lưu Toàn

Ngã phụ trách, bởi vì hắn có thể gánh vác.

Điều kiện quan trọng nhất để một nam tử hán có thể trở thành hảo hán,

đó là phải có khả năng và can đảm gánh vác. Thậm chí có thể nói, cho dù
một người dáng vẻ mày to mắt lớn, hiên ngang bảy thước, khí phái đường
đường, nhưng chỉ cần hắn không có can đảm gánh vác đại sự, vậy thì cũng
không thể xem là một hảo hán.

Lần này Lưu Toàn Ngã trở về, giữa chân mày có một sự phấn khởi

không thể che giấu, lời nói cũng rất có vẻ vội vã.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.