KINH LĂNG GIÀ - Trang 103

tƣớng hữu và vô, lìa tƣớng thấy, lìa tánh phi tánh. Thế Tôn! Đệ Nhất Nghĩa
cũng thế, lìa tƣớng nhân căn lƣợng thí dụ phân biệt. Thế Tôn! Tại sao chỉ có
một chỗ nghĩa vọng tƣởng chẳng thật của ngoại đạo thì mỗi mỗi tánh vọng
tƣởng chấp trƣớc sanh, mà chấp trƣớc chỗ Đệ Nhất Nghĩa thì vọng tƣởng bất
sanh? Nói một sanh (ngoại đạo), một bất sanh (Phật), há chẳng phải Thế Tôn
thuyết tà Nhân Luận ƣ?

Phật bảo Đại Huệ :

- Chẳng phải vọng tƣởng một sanh một bất sanh. Tại sao? Vì bậc Thánh
vọng tƣởng hữu vô bất sanh, nên ngoài hiện tánh phi tánh, do giác đƣợc tự
tâm hiện lƣợng mà vọng tƣởng bất sanh. Đại Huệ! Ta nói mỗi tƣớng vọng
tƣởng tự tâm của phàm phu, vì trƣớc kia đã tạo nghiệp chấp trƣớc phân biệt,
nên mỗi mỗi tánh tƣớng vọng tƣởng sanh. Nay muốn khiến phàm phu ngộ
pháp vốn Vô Sanh, phải lìa kiến chấp ngã và ngã sở, lìa kiến chấp vọng
tƣởng năm pháp tự tánh, thì thân tâm chuyển biến, thấu rõ cảnh giới Cứu
Cánh Nhất Thiết Địa của Nhƣ Lai tự giác, do nhân duyên này nên ta nói
vọng tƣởng từ chấp trƣớc mỗi nghĩa chẳng thật mà sanh. Nếu ngộ nghĩa nhƣ
thật thì chẳng sanh, mà đƣợc giải thoát mỗi mỗi vọng tƣởng của tự tâm.

Khi ấy, Thế Tôn muốn lặp lại nghĩa này mà thuyết kệ rằng :

Từ nhân duyên hữu vô,

Mà sanh khởi thế gian.

Vong tƣởng chấp Tứ cú,

Chẳng rõ Thuyết Thông ta

Thế gian chẳng hữu sanh,

Cũng chẳng phải vô sanh.

Chẳng từ hữu, vô sanh,

Cũng chẳng phi hữu vô.

Tại sao những phàm phu,

Vọng tƣởng chấp nhân duyên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.