KINH NGHIỆM TANTRA - Trang 161

153

giây rồi bạn lại rơi trở lại vào trong vô ý thức. Vâng, đôi khi
điều đó xảy ra, bởi vì nó là tiềm năng của bạn.

Đôi khi điều đó xảy ra mặc bạn... một hôm mặt trời lên

và bạn rơi vào hài hoà với sự tồn tại - rồi bỗng nhiên nó có
đó: cái đẹp của nó, phúc lành của nó, hương thơm của nó,
ánh sáng của nó. Bỗng nhiên nó có đó và bạn có hương vị
của cái đang có đó, cái có thể hiện hữu, cái hiện hữu. Nhưng
khoảnh khắc bạn trở nên tỉnh táo rằng nó có đó, nó đã trôi
qua rồi. Chỉ kí ức là còn lại. Chỉ hiếm khoảnh khắc: đôi khi
trong yêu, đôi khi ngắm trăng tròn, đôi khi mặt trời lên, đôi
khi ngồi trong hang núi im lặng, đôi khi nhìn vào đứa trẻ
đang chơi đùa, khúc khích; vâng, đôi khi trong âm nhạc...
Nhưng những khoảnh khắc này là hiếm hoi.

Nếu một người bình thường, cái gọi là con người, mà

đạt tới bẩy khoảnh khắc nhận biết trong toàn bộ cuộc sống
của mình, điều đó sẽ là quá nhiều. Hiếm lắm, rất hiếm hoi,
chỉ một tia sáng đi vào, và thế rồi nó lại đi mất. Còn bạn quay
lại với cuộc sống tầm thường của mình, đờ đẫn và chết. Và
điều này không chỉ vậy với người bình thường, nó là vậy với
những người được gọi là phi thường của bạn.

Mới hôm nọ tôi đã đọc về Carl Jung, một trong những

nhà tâm lí vĩ đại nhất của thời đại này... nhưng đôi khi người
ta tự hỏi liệu có nên gọi những người này là các nhà tâm lí
hay không. Ông ấy là con người rất bất an, hoàn toàn bất an.
Ông ấy không thể nào ngồi im lặng một khoảnh khắc; ông ấy
sẽ quay người, trở mình, ông ấy sẽ làm điều này điều khác.
Nếu không có gì để làm, ông ấy sẽ hút tẩu thuốc, và ông ấy là
người hút hết điếu nọ tới điếu kia. Thế rồi ông ấy bị đau tim
và các bác sĩ nói phải dừng việc hút thuốc, dừng hoàn toàn.
Bây giờ điều đó là rất khó. Ông ấy bắt đầu cảm thấy sự bất an
của mình quá nhiều, ông ấy bắt đầu cảm thấy phát điên. Ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.