thu bán linh kiện ô tô của Tài khoảng trên dưới 100 triệu tệ một năm.
Khách hàng của Tài rải rác khắp nơi trong nước. Tuy nhiên, anh vẫn không
thỏa mãn với công việc kinh doanh hiện tại, vì mấy năm trở lại đây, công ty
không có sự phát triển đột phá nào. Hiện nay Tài có thể nhập hàng từ tất cả
các nhà sản xuất trên toàn quốc với giá thấp hơn 10% so với tất cả các đại lí
bán buôn khác, đây có thể nói là mức chiết khấu tối đa. Nếu muốn nhà sản
xuất chiết khấu nhiều hơn nữa thì chỉ còn cách tăng lượng tiêu thụ lên vài
lần nữa so với thời điểm này. Nguồn hàng không có nhiều thay đổi lớn,
vì doanh số bán hàng của Tài năm nào cũng rất cao và anh cũng có uy tín
đối với khách hàng nên rất nhiều nhà sản xuất đã phái nhân viên kinh
doanh tìm đến anh thương lượng hợp tác, chỉ cần anh đồng ý làm đại lí bán
hàng thì nhà sản xuất có thể kéo dài thời gian ghi nợ của công ty anh lên
nửa năm. Cơ chế quản lí của công ty cũng đã được chính quy hóa, Tài chỉ
phụ trách vạch ra chiến lược phát triển cho công ty và công việc có tính đột
phá nhất là mở rộng mạng lưới, đó là tiềm lực lớn nhất và cũng là chìa khóa
quyết định việc có thể tăng doanh thu cho công ty hay không.
Tài đã thử hợp tác làm ăn với một số đại lí lớn nhất ở các tỉnh thành khác
nhưng hiệu quả lại không cao, so với Tài, tiềm lực của những đại lí này yếu
hơn, nhưng về cơ bản thì vẫn là người cùng hội cùng thuyền. Doanh số bán
hàng của các nhà phân phối đó cũng đạt mức 50 - 60 triệu tệ, không dễ gì
bỗng chốc thay đổi thói quen kinh doanh của mình, bởi xét cho cùng họ
cũng đã là những người anh cả trong ngành ở địa phương, đồng thời, tuy
Tài có thể nhập hàng với giá thấp nhưng thực tế cũng không chênh lệch
nhiều. Anh cũng đã thử hợp tác với các nhà phân phối cấp trung ở các địa
phương khác nhưng kết quả vẫn không tốt lắm, vì có rất nhiều chủng loại
phụ tùng ô tô, hai bên muốn hợp tác cũng phải mất nhiều chi phí và những
nhà phân phối đó cũng có những thương hiệu quen thuộc rồi, họ sẽ chỉ tập
trung vào một số mặt hàng ưu thế và đã có tiếng tăm trên thị trường của
Tài.