KINH SƠN CHI NGỌC - Trang 188

Kinh Mịch Ngọc nhớ tới đề tài vừa nãy trên xe bèn liếc về phía Yến Ngọc,
cười gian hai tiếng, khẽ nói bên tai anh, “A — grừ!” Nói xong thì ngay lập
tức rút lui.
Thần sắc lúc này của cô so với bình thường đáng yêu hơn nhiều. Anh
không nhịn được mà đưa tay vò đầu cô.
Kinh Mịch Ngọc vỗ nhẹ tay anh hai lần.
Yến Ngọc cười cười rút tay lại.
Hai người cười đùa suốt dọc hành lang, rồi hướng về phía thang máy.
Có một người đàn ông từ bên trong bước ra, dáng dấp rất cao, cặp mắt nhìn
thẳng.
Lúc ông ta sượt qua người, Kinh Mịch Ngọc hơi ngẩng đầu lên.
Chỉ thấy người đó mặc áo thể thao, quần short thể dục, khoác một cái áo
bành tô. Mà gương mặt kia… Mắt tròn, con ngươi nhỏ, hốc mắt lõm sâu.
Là hung tướng!
Kinh Mịch Ngọc đã từng gặp người đàn ông này.
Như có gì đó thoáng qua trong chớp mắt. Cô dừng bước.
Yến Ngọc đứng trong thang máy, giữ nút mở cửa, “Sao thế?”
Kinh Mịch Ngọc nhíu mày, bước vào thang máy, “Vào cái ngày tôi bị bỏ
thuốc ở Tụ Bắc đã từng gặp người này.” Ông ta cũng trùng hợp đến vậy, từ
Bắc Tú đến Vu Âm sao?
Yến Ngọc nhìn về phía bóng lưng của người nọ, “Cô hoài nghi là ông ta?”
Kinh Mịch Ngọc gật đầu, nhưng lại lắc đầu, chân còn lại cũng bước vào
thang máy, “Không có chứng cứ… Sự trùng hợp cũng không thể lấy làm
chứng cứ được.”
Yến Ngọc bỏ tay ra khỏi nút mở cửa, cửa thang máy khép lại.
“Hôm đó tôi với Tôn Nhiên có xem lại camera.” Ánh mắt của anh hơi nặng
nề, “Có hai người đàn ông ngồi cùng một bàn đã xảy ra tranh chấp, cả đám
người đều mạnh bạo vọt tới, cô cũng bị chèn ở trong đó nên không thấy rõ
động thái chi tiết.”
Kinh Mịch Ngọc gật đầu, “Người đàn ông kia là nhân lúc đó đụng vào tôi.”
“Cô có hoài nghi gì khác nữa không?”
Con ngươi cô đảo một vòng, “Những việc khác… Không biết.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.