KINH SƠN CHI NGỌC - Trang 189

Lúc này thang máy đã chạy tới lầu ba. Yến Ngọc để cô ra trước, “Sau khi
trở về Bắc Tú tôi sẽ một lần nữa điều tra thêm chuyện ở Tụ Bắc hôm đó
giúp cô.”
“Ừm.”
Chắc là do cô suy nghĩ nhiều. Nếu người đàn ông kia nhắm vào cô thì tại
sao lại chỉ ra tay một lần? Có lẽ, thật sự chỉ là trùng hợp. Cô gặp phải nhiều
sự trùng hợp như vậy, bây giờ thêm một hai lần nữa cũng không có gì khác
biệt.
Cô đã bị bại lộ đang sinh sống ở Bắc Tú hơn một năm nhưng cũng không
có ai tìm đến cửa.
Lão Chu từng nói, “Có thể đối phương muốn mai danh ẩn tích, không
muốn lật lại đoạn chuyện xưa này.”
Nếu đúng như thế thì việc tìm ngọc chính là nhiệm vụ khó khăn nhất rồi!
Kinh Mịch Ngọc không ngờ người bạn hẹn Yến Ngọc nói chuyện lại là
Giản Dự.
Người này không phải vừa nãy còn là chú rể sao? Vậy mà mới đây đã chạy
ra ngoài.
Nhất thời cô cũng không biết là nên đồng cảm với Vu Kim Mi hay là cô
dâu nữa.
Giản Dự đã thay ra bộ âu phục đính hôn thành áo tay dài quần dài màu xám
nhạt, cũng hơi giảm bớt sự cô lạnh toát ra từ người anh ta.
Yến Ngọc đến gần, “Cảm giác làm chú rể thế nào?” Trong lời nói không hề
che giấu ý nhạo báng một chút nào.
Cặp mắt của Giản Dự vẫn như cũ không hề nhìn về phía Kinh Mịch Ngọc,
chỉ hướng đến Yến Ngọc, “Ông sớm muộn gì cũng trải qua thôi.”
Yến Ngọc cười xấu xa, “Thái độ của tôi đối với phụ nữ sao sánh được với
sự ôn nhu của ông chứ.”
Cặp mi mảnh của Giản Dự như vương một lớp sương hoa, rất lạnh lẽo,
“Vào trong rồi nói. Có tiện để bạn gái cũ của bạn ông tránh đi một lát
không?”
Kinh Mịch Ngọc thức thời lui một bước, “Tôi chờ anh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.