KINH SƠN CHI NGỌC - Trang 298

“Được.” Ba Trí Dũng đứng thẳng người, thu tay về, “Kinh tiểu thư đi thong
thả.”
“Gặp lại sau.” Cô vẫy tay.
Sau khi Ba Trí Dũng lui về sau vài mét, cô mới đóng cửa sổ xe lại, nói với
tài xế, “Đã làm chậm trễ thời gian của chú, một lát cháu sẽ đưa thêm mười
đồng.”
Tài xế sửng sốt một chút, ấp úng nói, “Không cần… Ban nãy lúc dừng xe
thì hệ thống cũng đã tính thêm tiền rồi.”
“Không sao, bạn cháu chặn đầu xe như thế chắc cũng đã dọa đến chú rồi.”
Tài xế gãi gãi đầu, “Cảm ơn cháu.”
****
Kinh Mịch Ngọc đến trước phòng bao, đẩy cửa bước vào.
Yến Ngọc, Tôn Nhiên quay đầu lại nhìn. Củng Ngọc Quán sợ bị lộ mặt nên
cầm thực đơn che lại.
Thật ra có che hay không cũng vô dụng. Giá trị nhan sắc cực cao của hai
người đàn ông còn lại cũng đã đủ khiến cho nhân viên phục vụ chú ý đặc
biệt đến phòng bao này rồi.
“Ba người ăn gì chưa?” Kinh Mịch Ngọc ngồi ngay ghế ngồi trước cửa sổ
thủy tinh kia. Vì ánh nắng chiếu xuyên qua lớp pha lê đã lâu nên ghế ngồi
hơi nóng. Cô khẽ nhấc mông lên.
Yến Ngọc lập tức hỏi, “Cô muốn đổi chỗ không?”
Kinh Mịch Ngọc hơi giật mình. Sức quan sát của anh cũng quá sắc bén rồi!
“Không cần đâu, một lát nữa là ổn thôi.”
“Đang chờ cô đó.” Tôn Nhiên đặt chung trà xuống, “Đợi chờ cực khổ muốn
chết. Cũng không biết tôi đã phải uống bao nhiêu chung trà rồi.”
Cô đặt túi xách lên bệ cửa sổ, “Sao mọi người không ăn trước đi?”
Tay phải của Củng Ngọc Quán đè thực đơn lên mặt, “Bà cô ơi, em nói sẽ
đến ngay. Anh cứ tưởng đến ngay của em là ngay lập tức, là ngay lập tức
đó!”
“Tôi đụng phải vị cảnh sát lần trước.” Kinh Mịch Ngọc nói xong thì tay trái
của cô cầm lấy tay trái của Yến Ngọc, đặt trên mạch tượng, “Hai ngày qua

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.