KINH SƠN CHI NGỌC - Trang 314

Kinh Sơn Chi Ngọc – Chương 35

KSCN – Chương 35
Giá Oản Chúc
Edit: Xoài | Beta: Lynn
Thế gian này ai ai cũng có bệnh, chỉ là nặng hay nhẹ mà thôi

Mấy ngày sau, Yến Ngọc từ chối hết mọi liên lạc, ở lì trong nhà không ra
ngoài.
Kinh Mịch Ngọc cũng không thèm để ý. Đều là người trưởng thành cả rồi,
đâu có ai không có lúc bị “não ngắn” đâu?
Thứ sáu, lúc Thẩm Già Ngọc đang giảng bài ở tòa nhà đối diện thì thấy
logo của công ty Vạn Cảng, bỗng nhớ rằng Kinh Mịch Ngọc đang làm ở
đây. Sau khi buổi tọa đàm kết thúc, anh ta cầm theo ba hộp bánh trứng mà
sinh viên vừa tặng, đường hoàng đi tới Vạn Cảng.
Thẩm Già Ngọc có vẻ ngoài thanh tú, nhã nhặn, lại đeo một cặp kính gọng
mảnh màu vàng, đôi mắt dưới cặp kính luôn luôn ẩn hiện vẻ u buồn. Anh ta
lại thích mặc áo sơ mi trắng rộng rãi, lúc đi trên đường gió mát thổi phần
phật.
Mắt lễ tân phát sáng, nở nụ cười dịu dàng chào đón Thẩm Già Ngọc, cũng
đồng thời nói cho anh ta biết, hôm nay Kinh Mịch Ngọc đã xin nghỉ bệnh.
Cảnh tượng hai người trùng phùng trong sự vui mừng, ngạc nhiên mà
Thẩm Già Ngọc tự tưởng tượng đã chết yểu. Anh ta đành phải gọi điện
thoại cho Kinh Mịch Ngọc.
Giữa trưa Kinh Mịch Ngọc có ăn mấy con tôm sống, ăn xong không bao
lâu thì bụng bắt đầu quặn đau, thiếu chút nữa đã nằm co quắp ngay giữa
đường. Đồng nghiệp dìu Kinh Mịch Ngọc về công ty, vừa đến cô đã lập tức
trốn vào phòng vệ sinh. Sau khi đi đại tiện hai lần thì cơn đau mới chậm rãi
bớt đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.