KINH SƠN CHI NGỌC - Trang 49

Cô dứt khoát đẩy luôn hamburger về phía anh ta, “Anh ăn đi, nhân tiện
chặn luôn cái miệng rộng của mình lại.”
Anh ta khẽ nói, “Miệng của tôi sao rộng bằng miệng cô được.”
“Tôi đi trước.” Kinh Mịch Ngọc cầm túi xách lên, chạy thoát thân đi mất.
Vừa ra khỏi nhà hàng, cô lập tức xóa WeChat của Củng Ngọc Quán, sợ anh
ta lại tìm cô tán gẫu.
Củng Ngọc Quán bắt đầu ăn rất tự nhiên. Bỗng nhiên anh ta nhớ tới một
chuyện, quay đầu nhìn về phía cửa sổ thì đã sớm không thấy bóng dáng
Kinh Mịch Ngọc đâu.
Anh ta nhắn WeChat cho cô, “Vô tình chạm mặt nên nói cho cô biết, tuần
trước cảnh sát có tra hỏi một người đàn ông trong tên có chữ Ngọc.”
Tốc độ internet không tệ.
Nửa giây trôi qua, anh ta khẽ kêu, “Móa! Quen nhiều người như vậy nhưng
lại chỉ cho mình vào danh sách đen. Thật quá không công bằng mà!”
****
Buổi chiều, Kinh Mịch Ngọc đến bệnh viện kiểm tra. Chẩn đoán của bác sĩ
cũng không khác Lý Nguyên Bách là mấy, cô từng bị dị ứng, đồ ăn thức
uống mấy ngày nay phải chú ý.
Cô rốt cuộc cũng yên tâm.
Trên đường về nhà trời đột nhiên đổ mưa rào. Cô không mang dù, bị ướt
nửa người, hôm sau thì bị cảm. Buổi sáng triệu chứng không nghiêm trọng
lắm, nên cô vẫn đi làm như thường lệ.
Nhưng sau đó cổ họng cô ngày càng đau. Trong lúc nghỉ trưa, Kinh Mịch
Ngọc lười phải di chuyển nên đặt thức ăn giao đến công ty.
Hai đồng nghiệp kế bên đang thảo luận về vấn đề hôn nhân.
Kinh Mịch Ngọc không còn chút sức lực nào gục xuống bàn, lúc đang ngơ
ngơ ngác ngác, lại nghe được ai đó đang nhắc đến tên “Tourmaline.” Cô
miễn cưỡng vực dậy tinh thần, dựng lỗ tai lên nghe.
Đồng nghiệp Giáp nói, “Tourmaline sắp có buổi trình diễn thời trang ra mắt
sản phẩm mới. Tôi được bạn tặng một vé mời, thật sự muốn kéo bạn trai đi
cùng để anh ấy xem nhẫn cưới nhà người ta.”
Đồng nghiệp Ất cười phì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.