KINH SƠN CHI NGỌC - Trang 95

Hơi thở của anh nóng hầm hập, không hề giống với tên mặt chữ điền.
“Không đến mức gọi là đồng cảm, chỉ có điều là để một con ma men xin
lỗi, có khi anh ta còn chẳng biết chuyện gì đang xảy ra.”
“Tôi biết rồi.” Yến Ngọc cười cười, nói với người đàn ông mặc áo xanh
lam, “Đưa anh ta về đi.”
Mặt chữ điền vừa đi, bầu không khí ngưng trệ lại một lần nữa náo nhiệt lên.
Kinh Mịch Ngọc kéo ghế ngồi ở một góc vắng vẻ, nhẹ nhàng vỗ mu bàn
chân. Chỉ mới rách da, không chảy máu.
Tiếng huyên náo ở đây khiến cô có hơi mệt mỏi, vừa muốn đi ra ngoài hít
thở không khí thì một vị mỹ nữ mặc váy đỏ tiến lại gần, chủ động chào hỏi,
“Chào.”
“Chào cô.”
“Bạn gái của tên ma men đó vừa mới bỏ chạy, so với một tên bán thịt heo
thì bán thịt bò vẫn tốt hơn.”
Ba chữ “bán thịt bò” làm Kinh Mịch Ngọc run lên nhè nhẹ. Bạn trai thứ ba
của cô là người bán thịt bò ở chợ. Ngày xưa cố Tây Thi bán đậu hũ, thì anh
ta ngược lại có thể xưng là Phan An bán thịt bò.
“Bây giờ anh ta hệt như bị điên, ngày nào cũng chửi đổng mấy câu, những
lời đó bọn tôi nghe đến phát chán luôn rồi.” Giọng nói của mỹ nữ đó du
dương như chuông bạc.
“Tôi suýt nữa đã tưởng rằng anh ta là một người si tình.”
“Cắt. Si tình?” Ngón tay mỹ nữ váy đỏ vòng một vòng, “Đàn ông ở đây
không có một ai si tình hết.”
“Ừm, ai cũng biết điều đó mà.”
Cặp mắt to của mỹ nữ váy đỏ lóe lên, “Đúng vậy, anh tình tôi nguyện thì
không trách được ai. Chỉ có điều Yến Tị lại là một người bạn trai rất tuyệt,
dù đã chia tay nhưng những người bạn gái cũ của anh ta đều không ngớt lời
khen ngợi anh ấy.” Cô ấy đưa qua một ly rượu trong suốt.
Kinh Mịch Ngọc nhã nhặn từ chối, “Một lát nữa tôi phải lái xe.”
“Loại rượu này là chiêu bài của Tụ Bắc.” Mỹ nữ váy đỏ thấy Kinh Mịch
Ngọc không nhận thì tự mình uống một hớp, “Cô không bồi Yến Tị chơi
bida ư?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.