KINH SƠN CHI NGỌC - Trang 97

Kinh Sơn Chi Ngọc – Chương 12

KSCN – Chương 12
Giá Oản Chúc
Edit: Xoài | Beta: Lynn
“Nghĩ hay lắm!”

Vừa mới nói Yến Ngọc là miếng bánh thơm ngon thì anh đã đi tới.
Tay trái Yến Ngọc chống trên thành ghế cô đang ngồi, ánh mắt hạ thấp.
Anh đã gặp cô mấy lần, đa số cô đều mang giày cao gót, đều có màu trắng.
Bàn chân nhỏ trắng nõn, giày cao gót trắng tinh, mu bàn chân đầy đặn, mắt
cá chân tinh tế, nhìn rất đẹp mắt. “Có bị thương không?”
Coi như không có thương tổn gì. Kinh Mịch Ngọc hơi cảm động, “Không
sao, rách da một chút thôi.”
Anh nghiêng người, cười cười, “Có cô lái xe, đêm nay tôi có thể uống thêm
vài ly.”
Giữa cô và Yến Ngọc bây giờ chỉ cách nhau một nửa cánh tay của anh, gần
đến mức có cảm giác như hơi thở hai người đang quấn quýt với nhau vậy.
Cô không tránh, nhìn thẳng vào anh, “Kiềm chế một chút, uống say quá thì
tôi cũng không đỡ nổi anh.”
Yến Ngọc trả lời cô bằng một ánh mắt, sau đó thu tay lại, bước vào trong
đám người uống rượu.
Mỹ nữ váy đỏ nhìn theo Yến Ngọc, trước khi đi còn liếc mắt đưa tình với
Kinh Mịch Ngọc, “Cạnh tranh công bằng.”
Kinh Mịch Ngọc bật cười. Những hoa đào vây quanh Yến Ngọc, chỉ sợ đến
già vẫn còn chưa cắt đứt được hết nữa là.
Ánh nhìn của Yến Ngọc lúc vừa mới đứng dậy kia khiến cô liên tưởng đến
ông ngoại.
Trước kia cô nghe bà ngoại nói, trong thiên hạ này, không có một người
phụ nữ nào mà ông ngoại không theo đuổi được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.