Tăng Chi Bộ Kinh – Tập 1
185
thật rõ biết lợi ích của cả hai. Tham ái được đoạn trừ, vị ấy
như thật rõ biết lợi ích của mình, như thật rõ biết lợi ích của
người, như thật rõ biết lợi ích của cả hai
Như vậy, này Bà-la-môn, pháp là thiết thực hiện tại,
không có thời gian, đến để mà thấy, có khả năng hướng
thượng, được người trí tự mình giác hiểu.
Bị sân làm uế nhiễm, này Bà-la-môn, bị chinh phục,
tâm bị xâm chiếm, nên suy nghĩ điều hại mình, suy nghĩ điều
hại người, suy nghĩ điều hại cả hai, cảm thọ tâm khổ tâm ưu.
Sân được đoạn trừ, thời không nghĩ đến tự hại, không nghĩ
đến hại người, không nghĩ đến hại cả hai, không cảm thọ tâm
khổ tâm ưu.
Bị sân làm uế nhiễm, này Bà-la-môn, bị chinh phục,
tâm bị xâm chiếm, vị ấy làm ác hạnh về thân, làm ác hạnh về
lời nói, làm ác hạnh về ý. Sân được đoạn trừ, vị ấy không
làm ác hạnh về thân, không làm ác hạnh về lời nói , không
làm ác hạnh về ý.
Bị sân làm uế nhiễm, này Bà-la-môn, bị chinh phục,
tâm bị xâm chiếm, vị ấy không như thật rõ biết lợi ích của
mình, không như thật rõ biết lợi ích của người, không như
thật rõ biết lợi ích của cả hai. Sân được đoạn trừ, vị ấy như
thật rõ biết lợi ích của mình, như thật rõ biết lợi ích của
người, như thật rõ biết lợi ích của cả hai
Như vậy, này Bà-la-môn, pháp là thiết thực hiện tại,
không có thời gian, đến để mà thấy, có khả năng hướng
thượng, được người trí tự mình giác hiểu.
Bị si làm mê mờ, này Bà-la-môn, bị chinh phục, tâm bị
xâm chiếm, nên suy nghĩ điều hại mình, suy nghĩ điều hại
người, suy nghĩ điều hại cả hai, cảm thọ tâm khổ tâm ưu. Sân
được đoạn trừ, thời không nghĩ đến tự hại, không nghĩ đến