196
Chương III – Ba Pháp
5.-Với tâm định tĩnh, thuần tịnh, không cấu nhiễm,
không phiền não, nhu nhuyến, dễ sử dụng, vững chắc, bình
thản như vậy, vị ấy dẫn tâm, hướng tâm đến lậu tận trí. Vị ấy
biết như thật: "Ðây là khổ", biết như thật: "Ðây là nguyên
nhân của khổ", biết như thật: "Ðây là khổ diệt", biết như thật:
"Ðây là con đường đưa đến khổ diệt". Biết như thật: "Ðây là
những lậu hoặc", biết như thật: "Ðây là nguyên nhân các lậu
hoặc", biết như thật: "Ðây là sự diệt trừ các lậu hoặc", biết
như thật: "Ðây là con đường đưa đến sự diệt trừ các lậu
hoặc".
Nhờ hiểu biết như vậy, nhận thức như vậy, tâm của vị
ấy thoát khỏi dục lậu, thoát khỏi hữu lậu, thoát khỏi vô minh
lậu. Ðối với tự thân đã giải thoát như vậy, khởi lên sự hiểu
biết: "Ta đã giải thoát". Vị ấy biết: "Sanh đã tận, Phạm hạnh
đã thành, việc cần làm đã làm, sau đời hiện tại, không có đời
sống nào khác nữa". Ðây là minh thứ ba đã đạt được, vô
minh diệt, minh khởi, bóng tối diệt, ánh sáng sanh, đối với vị
an trú không phóng dật, nhiệt tâm, tinh cần.
6.-
Giới hạnh không cao thấp
Khôn khéo và thiền tịnh,
Với tâm được chinh phục,
Nhứt tâm, khéo định tĩnh,
Bậc trí đoạn mê ám,
Ba minh, diệt tử thần,
Vị ấy được tôn xưng,
Ðại hạnh cho Trời Người,
Bậc "Ðoạn tận tất cả",
Ðầy đủ cả ba minh
An trú không mê vọng,
Ðức Phật, bậc Giác Ngộ,
Bậc chứng thân tối hậu,