Tăng Chi Bộ Kinh – Tập 1
211
Ðược Ta hỏi vậy, họ trả lời: "Thưa phải, có như vậy".
Ta nói với họ như sau: "Như vậy, thời theo các Tôn giả,
do nhân một vị tạo hóa tạo ra, sẽ trở thành người sát sanh ...
Do nhân một vị tạo hóa tạo ra, sẽ trở thành người theo tà
kiến". Nhưng này các Tỷ-kheo, với những ai trở lại dựa vào
vị tạo hóa tạo ra là lý do kiên thực, với những người ấy sẽ
không có ước muốn, không có tinh tấn, không có "Ðây là
việc phải làm", hay "Ðây là việc không nên làm". Như vậy,
sự cần thiết cần phải làm hay không cần phải làm không
được tìm thấy là chân thực, là đáng tin cậy, thời danh từ Sa-
môn không thể áp dụng đúng pháp cho các Ông được, vì các
Ông sống thất niệm và với các căn không hộ trì.
Như vậy, này các Tỷ-kheo, đây là sự chỉ trích đúng
pháp thứ hai của ta đối với các vị Sa-môn, Bà-la-môn có
thuyết như vậy, có chấp kiến như vậy.
Ở đây, này các Tỷ-kheo, đối với các vị Sa-môn, Bà-la-
môn, thuyết như sau, chấp kiến như sau: "Phàm có cảm giác
gì về con người này lãnh thọ lạc, khổ hay không khổ, không
lạc, tất cả đều do không nhân không duyên". Ðối với các vị
ấy, Ta đến và nói: "Chư Tôn giả, có thật chăng, Chư Tôn giả
có thuyết như sau chấp kiến như sau: "Phàm có cảm giác gì
về con người này lãnh thọ lạc, khổ hay không khổ, không lạc,
tất cả đều do không nhân không duyên? "".
Ðược Ta hỏi vậy, họ trả lời: "Thưa phải, có như vậy".
Ta nói với họ như sau: "Như vậy, thời theo các Tôn giả,
do không nhân không duyên, sẽ trở thành người sát sanh ...
Do không nhân không duyên, sẽ trở thành người theo tà
kiến". Nhưng này các Tỷ-kheo, với những ai trở lại dựa vào
không nhân không duyên là lý do kiên thực, với những người
ấy sẽ không có ước muốn, không có tinh tấn, không có "Ðây