Tăng Chi Bộ Kinh - Tập 3
413
2. Rồi Tôn giả Sona, sau một thời gian an trú tinh tấn
một cách bình đẳng, thể nhập các căn một cách bình đẳng và
tại đấy nắm giữ tướng. Rồi Tôn giả Sona sống độc cư, an
tịnh, không phóng dật, nhiệt tâm, tinh cần, không bao lâu, do
mục đích gì các thiện nam tử chơn chánh xuất gia từ bỏ gia
đình sống không gia đình, vị ấy ngay trong hiện tại, tự mình
với thắng trí chứng ngộ và chứng đạt vô thượng cứu cánh
Phạm hạnh. Vị ấy rõ biết: "Sanh đã tận, Phạm hạnh đã thành,
việc gì nên làm đã làm, không còn trở lui trạng thái này nữa".
Tôn giả Sona trở thành một vị A-la-hán. Sau khi chứng được
A-la-hán, Tôn giả Sona suy nghĩ như sau: "Ta hãy đi đến Thế
Tôn; sau khi đến, ta sẽ nói lên ý nghĩa này với Thế Tôn". Rồi
Tôn giả Sona đi đến Thế Tôn; sau khi đến, đảnh lễ Thế Tôn,
rồi ngồi xuống một bên. Ngồi xuống một bên, Tôn giả Sona
bạch Thế Tôn:
3. - Bạch Thế Tôn, Tỷ-kheo nào là bậc A-la-hán, đã
đoạn tận các lậu hoặc, Phạm hạnh đã thành, đã làm những
việc cần làm, đã đặt gánh nặng xuống, đã đạt được mục đích,
hữu kiết sử đã trừ diệt, đã được giải thoát nhờ chánh trí; vị ấy
có sáu chỗ để xu hướng, xu hướng xuất ly, xu hướng viễn ly,
xu hướng vô sân, xu hướng ái diệt, xu hướng thủ diệt, xu
hướng vô si.
4. Bạch Thế Tôn, có thể ở đây, một số Tôn giả suy nghĩ
như sau: "Có Tôn giả này hoàn toàn chỉ y cứ trên tín, có xu
hướng xuất ly". Vị Tôn giả ấy chớ có quan điểm như vậy!
Tỷ-kheo đã đoạn tận các lậu hoặc, bạch Thế Tôn, Phạm hạnh
đã thành, các việc nên làm đã làm, không còn thấy trong
mình còn cái gì cần làm, hay còn cái gì cần phải làm thêm;
do đoạn diệt tham ái, do viễn ly tham ái, vị ấy hướng tâm đến
xu hướng xuất ly; do đoạn diệt sân, do viễn ly sân, vị ấy