KINH TẾ HỌC HÀI HƯỚC - Trang 231

không vững chãi như vậy, nhất là bởi vì cuốn sách đã góp phần lật ngược
lại những tinh hoa truyền thống thay vì củng cố chúng.

Tuy nhiên, thực tế cũng chỉ ra rằng cuốn Kinh tế học hài hước ít phụ

thuộc vào giai thoại, thay vào đó là sử dụng số liệu do xuất hiện ý kiến cho
rằng những con số có khuynh hướng nói dối tệ hơn con người. Câu chuyện
của Stetson Kennedy là một loạt giai thoại, vấn đề không nằm ở số lần trích
dẫn nó trong những thập kỷ qua, mà là vì nguồn tư lợi đã khiến cho người
ta không chỉ ra sai sót.

Có lẽ cuộc đời đấu tranh lâu dài của Ken chống lại sự thật là tất cả vấn

đề. Theo cách nói của Peggy Bulger, mục tiêu của tuyên truyền văn hóa là
kêu gọi sử dụng “văn hóa dân gian ứng dụng” thay vì tuyên bố trung thực –
điều mà lịch sử hoặc báo chí thường làm. Kennedy chắc chắn là một
chuyên gia về thông tin thiếu đồng nhất. Cho đến khi số liệu bắt kịp với
ông ta.

Tại sao lại bầu cử?

06/11/2005

T

ại khoa kinh tế của một số trường đại học, có một câu chuyện bịa

phổ biến về hai nhà kinh tế học nổi tiếng thế giới, tình cờ gặp nhau tại
phòng bỏ phiếu.

Một người hỏi: “Anh đang làm gì ở đây vậy?”

Người kia trả lời: “Vợ tôi bảo tôi tới đây”.

Nhà kinh tế đầu tiên gật đầu đồng ý: “Tôi cũng vậy”.

Sau một hồi ngượng nghịu, một trong hai người nghĩ ra kế hoạch:

“Nếu anh hứa sẽ không bao giờ nói với bất kỳ ai rằng anh đã nhìn thấy tôi ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.