của Paul Fedman nhưng không trả tiền − tội phạm thông tin không có ai đó
như Feldman đánh dấu từng hộp một. Tội phạm thông tin chỉ lộ diện khi
một sự việc nghiêm trọng nào đó sẽ phải xảy ra. Khi nó xảy ra, kết quả
thường được bộc lộ. Những người vi phạm thực ra đều không nghĩ tới hành
động của họ có thể bị đưa ra trước công luận. Hãy xem xét những băng ghi
âm của Hãng Enron, bí mật ghi lại cuộc trao đổi của các nhân viên của
hãng đã bị công bố sau khi công ty phát giác. Trong suốt cuộc điện thoại
ngày 5 tháng Tám năm 2000, hai nhân viên kinh doanh nói chuyện với
nhau về một loại chất cháy ở California có thể làm kích giá điện tăng lên.
“Từ yêu thuật của ngày hôm nay”, một người nói, “đó là Burn, Baby,
Burn”. Một vài tháng sau, Kevin và Tom đã bàn luận về vụ các nhà chức
trách California muốn buộc Hãng Enron hoàn trả lại phần lợi nhuận từ phi
vụ gian lận giá của hãng.
KEVIN: Bọn họ muốn lấy lại tất cả tiền từ các anh hả? Tất cả số tiền
mà các anh đã lấy đi của những bà cụ nghèo khổ ở California?
TOM: Đúng thế, là bà cụ Millie.
Nếu bạn cho rằng có nhiều chuyên gia sử dụng thông tin của họ để gây
thiệt hại cho bạn thì bạn đã đúng. Nhiều chuyên gia đã dựa trên thực tế là
bạn không có thông tin như họ có, hoặc bạn quá mù mờ về những nghiệp
vụ phức tạp của họ đến nỗi không biết làm gì với thông tin (giả dụ nếu như
bạn có thông tin), hoặc bạn quá lo sợ trước chuyên môn của họ và không
dám thử thách họ. Nếu bác sỹ của bạn khuyên bạn cần phải được thông
mạch vòng tim − ngay cả khi một vài cuộc nghiên cứu gần đây đã cho thấy
phương pháp này không giúp ngăn ngừa những cơn đau tim một cách hiệu
quả − thì bạn sẽ khó có thể nghĩ rằng vị bác sỹ đó đang sử dụng thông tin
của mình để kiếm chác vài ngàn đô-la cho ông ta hay cho người tình.
Nhưng cũng như David Hillis, một bác sỹ chuyên khoa tim mạch Trung
tâm Y khoa thuộc trường Đại học Texas Southwestern ở Dallas, đã giải
thích trên tờ New York Times, một vị bác sỹ có thể có những động cơ kinh
tế giống như một nhân viên kinh doanh ô tô, hay người phụ trách tang lễ,