làm ảnh hưởng đến thu ngân sách của địa phương; (iv) các điều tiết hành chính
có thể bị vô hiệu hóa.
Về mặt giá cả, có thể khẳng định gói kích thích kinh tế 4.000 tỉ RMB đã tạo ra
bong bóng giá bất động sản tại Trung Quốc. Để xác định giá nhà có hình thành
bong bóng hay không, thông thường một số tiêu chí vẫn được xem xét như (i)
mức độ tăng giá nhà; (ii) tỉ lệ giá nhà/thu nhập khả dụng. Việc xem xét cả hai
tiêu chí này cho thấy, tại 35 thành phố chủ chốt của Trung Quốc, giai đoạn 2009
- 2011 đã hình thành bong bóng. Trong trung hạn (1 - 5 năm tới) khi giá nhà tiếp
tục tăng lên do tác động của việc chính phủ nới lỏng tín dụng cho bất động sản
và hiệu ứng lan tỏa từ quyết định thực hiện chiến lược đô thị hóa kiểu mới, có
thể Trung Quốc sẽ lại can thiệp để hạ nhiệt trên thị trường này đồng thời thúc
đẩy sự phát triển của nhà ở xã hội và nhà cho người thu nhập thấp. Những biện
pháp này về cơ bản đều có tác dụng tích cực trong việc bình ổn thị trường.
Nhưng việc quá coi trọng các biện pháp hành chính (như các lệnh hạn chế mua,
hạn chế tín dụng) không thể giải quyết tận gốc những nhân tố căn bản đã hình
thành nên làn sóng đầu tư bất động sản. Bên cạnh đó, cách làm này có thể dẫn
đến rủi ro về việc can thiệp hành chính quá mức hoặc can thiệp hành chính
không đủ. Những quan ngại về việc giá nhà đã hình thành bong bóng cần được
chú ý tại các thành phố chủ chốt vốn có giá nhà tăng cao hơn so với thu nhập
như Bắc Kinh, Thượng Hải, Thâm Quyến, Hàng Châu v.v... Một làn sóng đầu cơ
sẽ thực sự định hình khi giá nhà tại các đô thị loại II và III tiếp tục tăng mạnh
hơn so với mức tăng giá nhà tại đô thị loại I. Khi giá nhà tăng cao và kiểm soát
đối với thị trường này dẫn đến những méo mó, điều này có thể làm suy giảm lao
động tại ngành xây dựng và các ngành có liên quan. Nhu cầu trong nước (bao
gồm cả tiêu dùng) cũng sẽ suy giảm. Đối với hệ thống tài chính tiền tệ, khi
nguồn vốn bị đọng vào bất động sản và trở thành nợ xấu thì hoạt động tín dụng
trong tương lai dành cho khu vực kinh tế này sẽ bị thu hẹp, đi kèm với đó là đầu
tư và tăng trưởng kinh tế của Trung Quốc trong trung hạn cũng chịu ảnh hưởng.
Đối với thế giới, điều này có nghĩa là nhu cầu nhập khẩu từ Trung Quốc sẽ giảm
sút.
Để hạn chế những rủi ro này, Trung Quốc có thể sẽ phải tập trung vào việc loại
bỏ các nhân tố gây nên cầu nhà ở giả tạo tại thành thị, kiểm soát nhu cầu nhà ở
tại khu vực đô thị cũng như đẩy nhanh tốc độ xây dựng chương trình nhà ở xã