KINH THÁNH CỦA MỘT NGƯỜI - Trang 103

16.

Trên đường tiễn Magritte ra sân bay, anh và cô hầu như im lặng, những gì

có thể nói thì đã nói hết với nhau rồi, những gì còn muốn nói nữa thì trên xe
quả là bất tiện. Trước khi vào cổng hải quan, cô ôm anh nhè nhẹ như đối với
một người bạn mà cô đã có lần tuyên bố, rồi hôn lên má anh và cất bước,
chẳng ngoái đầu nhìn lại. Anh chú ý đến quầng mắt của Magritte, dẫu đã trang
điểm khá đậm vẫn không giấu được vẻ xanh xám, còn nét mặt thì bơ phờ. Cả
đêm qua anh và cô đều thức trắng, mà đâu chỉ mỗi đêm qua, đã ba ngày ba
đêm, không, bốn ngày ba đêm, từ sau buổi công diễn đầu tiên, xem kịch xong,
hai người không rời nhau nửa bước; tính đến lúc này nữa, sáng ngày thứ tư, thì
đợt sóng tình cứ nối đuôi nhau, đợt này chưa xong đã hưng phấn ngay đợt
khác, chạy đua với thời gian để khai thác, thu hút cho kì hết mọi thứ của đối
phương, và đến lượt anh, cũng mệt nhừ. Những cuộc tình cháy bỏng, cuồng
điên, tưởng như không thể nào tắt nổi, mà lúc chia tay sao lại bình thường,
lành lạnh thế kia và chẳng biết còn lúc nào gặp lại.

Ra khỏi sân bay, người tài xế hỏi anh về đâu, anh trả lời cộc lốc Trung

Hoàn, trung tâm thành phố. Anh không muốn quay lại khách sạn với chiếc
giường, với căn phòng mà mới đó thôi còn ngập bao khoái lạc cùng nàng, thân
hình và giọng nói, tất cả để cho anh, nhục thể lẫn cõi lòng, anh thầm gọi tên
nàng - Magritte. Trung Hoàn, nhưng là phố nào kia chứ, chẳng cần biết, anh
xuống xe và kì lạ thay hôm nay Hương Cảng sao mà thưa thớt thế. Và anh
bỗng nhớ, nàng phải kịp có mặt ở Frankfurt, vì công ty thuê nàng đã báo sáng
thứ hai có buổi làm việc với đoàn Trung Quốc, ông chủ cần nàng thông dịch.
Vậy giờ này đang vào tầm sáng chủ nhật, dân Hương cảng sau một tuần bận
rộn nên phải xả hơi, đưa gia đình đi nhà hàng gọi là một chút hưởng thụ cỏn
con.

Cả tháng nay lo dàn dựng, công diễn vở kịch, nào bao cuộc hẹn hò, mời

cơm, trao đổi, anh chưa hề có một buổi thư giãn như thế này, để rảo bước nhẹ
nhàng, yên tĩnh giữa phố phường trung tâm thành phố, cái thành phố mà anh
vừa mới quen nhưng sợ khó lòng trở lại, giống như chẳng biết còn có thể gặp
được nàng nữa không, để gần nhau, thổ lộ những nỗi khổ đau và thỏa mãn mọi
dục vọng. Đêm cuối cùng ở Hương cảng, nàng đã cho anh cưỡng hiếp, chứ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.