KINH THÁNH CỦA MỘT NGƯỜI - Trang 117

- Không có khả năng như vậy, nhưng thôi, đủ rồi. - Lâm quay đầu định

đi.

Anh nắm lấy tay Lâm. Nàng vẫn cúi gằm:
- Đừng làm thế, cho em đi. Em chỉ muốn báo với anh là tiểu sử của cha

anh cũng có vấn đề...

- Ai nói? Ban chính trị hay Đại Niên?
Anh truy hỏi, không kìm được cơn tức giận, còn Lâm, nàng chỉ ngoảnh

mặt lại, nhìn xe cộ trên đường.

- Cha anh cũng không bị quy chụp là hữu phái!
Anh vẫn cố chấp biện bạch, mặc dầu đó là những gì anh muốn quên đi.

Anh còn nhớ mẹ anh từng nói: đã qua rồi con ạ. Lúc ấy anh đang học đại học,
về quê ăn tết.

- Không, không phải vấn đề đó. - Lâm nắm chắc ghi đông, đặt một chân

lên bàn đạp.

- Thì còn vấn đề gì nữa? - Anh giữ chặt xe Lâm.
- Họ nói cha anh có cất giấu một khẩu súng riêng. - Lâm mím chặt môi,

lên xe và đạp nhanh.

Đầu óc anh bùng lên tiếng nổ, hình như thấy Lâm nước mắt đầm đìa. Anh

tự thương hại mình hay đó chỉ là một cảm giác sai lạc? Lâm choàng khăn màu
xanh xám, hòa trong dòng người xuôi ngược, những mảnh giấy vụn, xé nát từ
các tờ đại tự báo, biểu ngữ, khẩu hiệu cùng bụi đường bay loạn xạ, càng khiến
anh khó nhận ra Lâm đang ở nơi nào. Anh nhớ mãi cái cảnh chia tay như thế
với nàng. Anh không lên xe, vẫn dẫn bộ và mấy chữ “một khẩu súng riêng”
khiến anh chóng mặt váng đầu, nhưng bình tĩnh nghĩ lại, anh không thể tạo
phản giữa chừng.

Bọn anh hơn hai mươi người xông vào một con hẻm cạnh Trung Nam

Hải, tìm đến cổng lớn màu hồng có cảnh vệ canh gác nghiêm ngặt, yêu cầu vị
cán bộ nọ tự xưng là thủ trưởng cơ quan Trung ương Đảng đến cơ quan anh
nhận sai lầm và phục hồi danh dự cho số cán bộ đảng và quần chúng bị quy
oan là chống cách mạng. Khi bọn anh bước vào phòng làm việc, liền được
quan chức đó tiếp đón. Ông là bậc lão thành cách mạng, đã mang quân hàm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.