KINH THÁNH CỦA MỘT NGƯỜI - Trang 145

Cha con nhìn nhau, anh tin cha mình đã nói đúng hơn lí lịch, nhưng vẫn

chưa yên tâm:

- Ba, họ có thể điều tra.
- Nghĩa là... - cha anh tư lự.
Nghĩa là chẳng ai dám thừa nhận là đã mua khẩu súng đó. Anh tỏ ra tuyệt

vọng, cha anh hai tay úp mặt và cuối cùng hiểu ra sự nghiêm trọng, ông bật
khóc. Các món đặc sản tôm cua mà trên miền Bắc thuộc loại quý hiếm giờ đây
lạnh ngắt, hai cha con chẳng ai muốn đụng đũa.

Anh nói, anh không trách cứ cha điều gì, cho dù nay mai có sinh chuyện,

anh vẫn là con của cha, không thể không nhận cha. Những năm sau “Đại nhảy
vọt”, thiên tai nhân họa, mất mùa đói kém, mẹ anh ngây thơ nghe theo lời kêu
gọi, tự nguyện lên nông trường lao động cải tạo rồi bị đắm sông chết đuối, cha
con anh gà trống nuôi nhau. Anh biết cha rất thương anh, nhìn thấy anh từ
trường học về thăm nhà, thân hình phù thũng, ông liền dùng tem phiếu mua
thịt hai tháng đổi lấy mỡ lợn cho anh mang đi. Ông nói miền Bắc lạnh lẽo khó
tìm cái ăn có chất dinh dưỡng, dưới này đi chợ nông thôn, giá tuy cao một tí
mà còn mua được thức ngon, tươi sống. Cha anh đem chảo mỡ còn nóng hôi
hổi rót vào can nhựa, đồ đựng co dúm hòa tan, mỡ chảy lênh láng trên bàn
dưới đất, hai cha con nhẫn nại lấy thìa vét sạch, cạo hết chỗ mỡ rơi vãi đã
nguội và đông cứng. Anh mãi mãi không bao giờ quên cảnh tượng ấy.

- Ba, con về thăm ba và đồng thời hỏi rõ sự việc khẩu súng, vì ba, mà

cũng vì con.

- Ba đã bán trao tay cho một đồng nghiệp làm việc ở ngân hàng cách đây

hơn ba mươi năm, sau ngày giải phóng chỉ nhận được một lá thư của ông ta,
rồi mất hẳn liên lạc, bây giờ mà còn sống chắc vẫn đang công tác tại ngân
hàng, con gọi là bác Phương, con có nhớ không, bác ấy rất thích con, sẽ không
bán đứng con đâu. Bác Phương không có con, đã muốn nhận con làm con
nuôi, nhưng má con lúc ấy không đồng ý.

Trong số những tấm ảnh của gia đình, nếu chưa bị thiêu hủy, anh vẫn

nhớ, bác Phương đầu hói, khuôn mặt tròn tròn béo béo, hình hài giống như
ngài Di Lặc, nhưng vận Âu phục, thắt cà vạt. Cưỡi trên đùi ông Phật giống
mặc đồ Tây ấy là một đứa bé, toàn thân quần áo len, tay cầm cây bút máy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.