KINH THÁNH CỦA MỘT NGƯỜI - Trang 240

trị, sau đó theo lão Đào - người được phân công phụ trách lực lượng vũ trang
dân quân, kéo nhau ra sân đập lúa bắn bia, rồi gài thuốc nổ dưới các hốc đá
bên bờ sông, tập cách công phá và đánh trận giả trên những chân ruộng vừa
gặt xong đã tháo khô nước, hai bên thi nhau ném lựu đạn, đùng đùng đoàng
đoàng, cày tung cả bùn đất. Đám thanh niên hảo hán lăn lộn vất vả mấy ngày
trên thao trường, tất cả đều sống sót trở về, kéo nhau tới nhà lão Triệu lưng gù,
người đang giữ chức bí thư chi bộ trong suốt hai mươi năm nay. Triệu bí thư
có kinh nghiệm, có thành tích, có danh vọng, cho nên nói gì dân nghe nấy, bảo
trích lương thực phụ giúp dân quân huấn luyện là trích, bảo góp gà vịt từ các
thôn xóm là góp, cũng phải hơn chục con. Vợ lão Triệu cũng không hà tiện,
xung phong gương mẫu một gà mái tơ sắp đẻ trứng, lại còn cả cá, thịt, đậu phụ
nữa, bồi dưỡng đám trẻ bữa nhậu ra trò.

Mâm bày biện ở nhà lão Triệu là chiếu trên gồm các thôn trưởng, chiếu

dưới bố trí tại kho thóc do kế toán đại đội thù tiếp. Ngồi được chiếu của Triệu
bí thư đâu phải dễ, ít ra cũng có tí máu mặt, anh được phần là nhờ ông Lục chỉ
định, đại diện nhà trường đến tham dự huấn luyện dân quân.

- Thầy giáo sống ở kinh thành, bên cạnh Mao Chủ tịch, nay về đây chịu

khổ, lại là người của Lục bí thư, mong đừng chối từ, xin mời nhập tiệc, mời,
mời - lão Triệu lưng gù khẩn khoản.

Theo tục lệ xóm núi, đàn bà con gái không được ngồi cùng chiếu và uống

rượu với cánh các “cụ”, cho nên Triệu lão bà phải lo việc bếp núc, nấu xào,
còn bé Mao mới mười tám tuổi đã được đề bạt làm đại đội trưởng dân quân
cũng phải bưng bê vào ra như con thoi, phục vụ mâm tám người từ lúc chập
tối đến tận quá nửa đêm. Chai rượu này vừa rót tràn cái bát lớn đựng canh,
luân phiên mỗi người nhấp một ngụm, phân phối công bằng, không ai nhiều ai
ít, cho tới lúc gần cạn lại tiếp thêm chai khác, cứ thế dồn một đống chai
không. Anh thưa, tửu lượng kém cỏi, không sánh bằng các vị, dám xin được
miễn thứ.

- Thầy giáo là người có thể diện từ Kinh thành về đây, từng thưởng thức

của ngon vật lạ, uống loại rượu nhà quê, rượu nông dân chân lấm tay bùn như
thế này, khó nuốt là phải, mau bưng cơm lên cho thầy giáo nghe các con! -

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.